Nhân vật có ấn tượng với tôi nhất trong văn bản "Chiếc lá cuối cùng" không phải cụ Bơ- men đầu tình yêu thương người hay Giông- xi hồi sinh trở lại sau bệnh nặng mà là Xiu. Xiu là một cô họa sĩ nghèo cùng thuê phòng trọ với Giôn- xi. Dù chỉ là người bạn cùng phòng nhưng cô chăm sóc chu đáo, ân cần cho Giôn- xi hơn cả những người thân của cô. Khi Giôn xi bảo cô kéo mành lên để nhìn cây thường xuân, Xiu sợ sệt ngó ra ngoài cửa sổ cùng sự lo lắng, sợ hãi. Chỉ hành động nhỏ này nhưng ta thấy đc Xiu là con người giàu lòng nhân ái và yêu thương mọi người xung quanh. Khi thấy chiếc lá thường xuân vẫn còn trên cây, Xiu lại rơi vào lo lắng, bất lưacj vì Giôn xi vẫn có những suy nghĩ tiêu cực. Do đó, Xiu đã nói:" Em hãy nghĩ đến chị, nếu em không còn nghĩ về mình nữa. Chị sẽ làm gì đây?". Xiu có 1 lí tưởng sống tốt đẹp: nếu không sống vì mình nữa thì phải sống cho người khác. Trong hiện thực ngày nay, mấy ai có đc suy nghĩ như cô họa sĩ nghèo ấy? Khi bác sĩ nói tình hình bênh của Giôn xi, Xiu run rẩy vì sợ hoặc cũng có thể vì vui mừng. Cuối cùng, bằng tình yêu thương và chăm sóc tận tình, Xiu đã đưa được Giôn xi về bên mình. Chị đã chia sẽ niềm vui, nỗi buồn cùng giôn xi trong cả quãng thời gian trị bênh. Đây là 1 tình bạn đẹp đẽ và đầy cao cả của 2 cô họa sĩ nghèo.