LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Biểu cảm về người thân

Biểu cảm về người thân
3 trả lời
Hỏi chi tiết
216
2
0
Bngann
05/01/2022 12:10:06
+5đ tặng

Mẹ chính là điểm tựa lớn lao nhất để giúp con người có thể vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống. Trong gia đình, người tôi yêu thương nhất cũng chính là mẹ.

Mẹ tôi năm nay đã bốn mươi tuổi. Mẹ có một khuôn mặt hình trái xoan. Làn da đã điểm những nốt tàn nhang. Nước da không còn trắng hồng như trước đây. Mẹ không cao lắm. Dáng người khá đầy đặn. Đôi bàn tay đã chai sần vì những ngày tháng làm việc vất vả. Mẹ tôi là một bác sĩ. Công việc thường ngày của mẹ vô cùng bận rộn. Nhưng mẹ vẫn dành thời gian về nhà để nấu cơm cho cả gia đình. Đối với mẹ, bữa tối chính là lúc cả gia đình sum họp sau một ngày làm việc hay học tập vất vả. Bởi vậy mà bữa cơm luôn được mẹ chăm chút.

Nhớ lại khi còn nhỏ, không ít lần tôi đã khiến mẹ phải lo lắng. Đó có thể là những khi tôi bị ốm, mẹ phải thức suốt đêm để chăm sóc. Đó có thể là khi tôi mải chơi cùng các bạn mà về nhà muộn. Đó có thể là khi tôi không chịu học bài nên bị điểm kém. Mỗi lần như vậy, mẹ đều nhẹ nhàng khuyên bảo.

Một hôm, sau giờ học, nhóm bạn trong lớp rủ tôi đi chơi. Tôi không cần suy nghĩ mà đồng ý luôn. Do mải chơi nên đến khi nhận ra thì cũng đã khoảng chín giờ tối. Tôi cảm thấy khá sợ và nhanh chóng đạp xe trở về nhà. Đến đoạn đường tối, tôi bỗng đâm phải một chiếc xe máy. Tôi ngã ra, cảm thấy chân tay đều rất đau. Người đi xe máy nhanh chóng hỏi han và gọi điện cho mẹ đến.

Nhìn khuôn mặt lo âu của mẹ lúc đó, tôi cảm thấy rất hối hận. Tôi liền ôm chầm lấy mẹ và khóc nức nở. Mẹ chỉ nhẹ nhàng xoa đầu tôi và nói: “Không sao đâu con!”. Qua kỉ niệm lần đó, tôi đã hiểu được tình yêu thương của mẹ dành cho mình. Từ đó, tôi cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ những công việc nhà.

Tình mẹ bao la, rộng lớn như biển cả. Chính nhờ có mẹ mà những đứa con thêm trưởng thành hơn. Tôi tự hào khi có mẹ ở bên, và mong rằng mẹ sẽ luôn mạnh khỏe để tiếp tục là điểm tựa vững chắc cho tôi.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Phùng Minh Phương
05/01/2022 12:11:43
+4đ tặng

“Công cha như núi ngất trời
Nghĩa mẹ như nước ở ngoài biển Đông
Núi cao biển rộng mênh mông
Cù lao chín chữ ghi lòng con ơi”

Khi đọc bài ca dao này, em đã hiểu được công cha nghĩa mẹ thật to lớn, vĩ đại. Từ đó, em thêm kính yêu cha mẹ hơn. Đặc biệt là mẹ - người em yêu thương nhất trên đời.

Năm nay, mẹ đã ngoài bốn mươi tuổi, nhưng trông mẹ rất trẻ. Mẹ có dáng người khá cao. Thân hình mảnh mai. Khuôn mặt của mẹ rất phúc hậu, cùng một nụ cười dịu dàng. Làn da trắng hồng hào. Còn đôi bàn tay mẹ thon dài, có vết chai dày ở đầu ngón tay, do nhiều năm cầm bút, cầm phấn. Giọng nói của mẹ vô cùng trong trẻo, mềm mại. Mái tóc của mẹ dài, đen nhánh và mềm mượt. Đôi mắt mẹ lúc nào cũng nhìn em trìu mến. Đối với em, mẹ là người phụ nữ xinh đẹp và tuyệt vời nhất.

Ở trong gia đình, mẹ luôn quan tâm và chăm sóc mọi người rất chu đáo. Em vẫn nhớ khi còn nhỏ, sức khỏe của em không tốt. Em rất hay bị ốm. Những lúc đó, mẹ lại chăm sóc cho em. Mẹ nấu cháo cho em, giúp em uống thuốc. Suốt đêm, mẹ thức trông em ngủ. Em nhận ra được sự tần tảo, hy sinh cũng như tình yêu mà mẹ dành cho mình.

Nhưng cũng có đôi lần, em khiến mẹ phải phiền lòng. Hồi ấy, dù là con gái nhưng em rất nghịch ngợm. Em thường tham gia cùng các bạn con trai vào những trò nghịch phá. Một lần, chúng em rủ nhau trốn tiết học thể dục để ra ngoài cổng trường mua quà vặt. Nhưng không may, cả nhóm đã bị cô giáo bắt gặp. Cuối buổi hôm ấy có giờ sinh hoạt, cô giáo đã nghiêm túc phê bình chúng em trước cả lớp. Và cô cũng nói rằng sẽ đến gặp và trao đổi với phụ huynh. Trên đường về nhà, em cảm thấy rất lo lắng, hối hận. Nhưng khi về đến nhà, mẹ đã không trách mắng mà chỉ nhẹ nhàng khuôn bảo em. Mẹ còn kể cho em nghe rằng hồi trước mẹ cũng đã từng nghịch ngợm khiến bà ngoại cảm thấy phiền lòng. Điều đó khiến em nhận ra lỗi lầm của bản thân.

Từ đó trở đi, em tự hứa sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, giúp đỡ mẹ nhiều hơn. Biết công việc của mẹ rất bận rộn, em luôn cố gắng sống tự lập. Em mong rằng mẹ sẽ luôn khỏe mạnh, vui vẻ. Em hy vọng có thể trở thành niềm tự hào của mẹ.

Tình cảm mẫu tử thật đáng trân trọng. Đối với em, mẹ giống như một điểm tựa vững chắc không thể nào thiếu trong cuộc sống. Từ tận đáy lòng, em muốn dành cho mẹ tình yêu thương chân thành và sâu sắc nhất.

1
0
Hunter
05/01/2022 12:12:07
+3đ tặng
Từ nhỏ, em đã được lớn lên trong vòng tay dịu dàng của bà. Vì bố mẹ đi làm xa ở khu công nghiệp, mỗi tháng chỉ về nhà một lần rồi lại vội đi ngay. Nên trong kí ức của em, từng mảnh ghép chỉ toàn hình bóng của bà.
 
Lúc em còn bé, bà em đã ngoài sáu mươi tuổi. Mái tóc bạc pha ít sợi đen được buộc gọn phía sau. Cái lưng hơi còng xuống. Cùng những bộ đồ bà ba hơi cũ nhưng sạch sẽ, gọn gàng. là những hình ảnh vô cùng quen thuộc của em về nhà. Đến bây giờ em vẫn còn nhớ lắm đôi bàn tay của bà. Đôi bàn tay nhăn nheo, khô cứng. Mỗi khi khẽ vuốt tóc hay má em đều thật dịu dàng. Em thích nhất, chính là khi được ngồi trong lòng bà, nghe bà kể những câu chuyện từ ngày xửa ngày xưa, về ông thần núi, bà thần mưa… Nằm im trong lòng bà, hít lấy cái mùi hương trầu móm mém, rồi khẽ chìm vào giấc ngủ. Ấy chính là thiên đường của em thuở còn thơ.
 
Hồi ấy, nhà neo người, đi đâu bà cũng dẫn em theo. Từ ra đồng đến vào bếp rồi đi chợ, không lúc nào là phải tách nhau ra. Bà thay mẹ, thay cả cha chăm sóc, nuôi dạy em khôn lớn. Bà đút em ăn, vỗ về em trong từng giấc ngủ, chăm sóc những lúc ốm đau. Cũng là bà đã cầm tay em run run hướng dẫn từng nét chữ đầu tiên. Cái lưng còng của bà một mình gồng gánh biết bao điều.
 
Với tâm hồn ngô nghê khờ dại của em lúc ấy, bà vô cùng to lớn và vĩ đại. Không dì có thể làm bà sợ, từ con sâu lớn trên cây mít, đến ông ba bị trong lời kể của ông hàng xóm. Dù trời mưa to, nắng lớn thế nào, bà vẫn có thể ra vườn hái rau, nấu cơm. bà chẳng bao giờ biết đau, biết mệt - em luôn cho là như thế. Những nỗi đau, vất vả, lo toan, nhớ thương con bà dấu đi, chỉ để lại những ấm áp, tươi vui, vẽ nên cho em một tuổi thơ màu hồng. Mãi đến khi lớn lên chút nữa, khi bà đã đi về nơi rất xa, em mới nhận ra những nỗi niềm ấy.
 
Giờ đây, em đã là cô bé học sinh lớp 7. Có thể tự mình đến trường không cần ai dẫn trước. Có thể tự mình đi ngủ không cần ai vỗ về kể chuyện xưa. Có thể tự mình thổi nguội một củ khoai nướng mà không cần chờ người giúp. Thế nhưng, đôi lúc, em lại chẳng thấy vui gì cả. Chỉ ước gì, ngủ một giấc, rồi khi mở mắt ra, sẽ lại trở thành một cô bé nhỏ con, lóc cóc chạy theo phía sau người bà với tấm lưng còng ấy. Những mơ ước về tuổi thơ tươi đẹp đó, cứ mãi đi theo em cho đến suốt cuộc đời.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Trắc nghiệm Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư