Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Văn kể 1 câu chuyên đời thường về gia đình

Văn kể 1 câu chuyên đời thường về gia đình
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
1.914
3
0
Hiển
09/01/2022 20:15:17
+5đ tặng

Gia đình - hai từ rất đỗi thân thuộc với chúng ta, hai tiếng ấy sao thân thương mà ấm áp. Gia đình - nơi mà ta đã trải qua bao niềm vui, nỗi buồn, luôn cùng nhau cố gắng. Hẳn mỗi chúng ta có rất nhiều kỉ niệm với gia đình của mình, và tôi cũng vậy, có một kỉ niệm sâu sắc đã in hằn vào tâm trí tôi: đó là ngày mẹ tôi trở về nhà sau hai năm đi ra nước ngoài làm ăn về. Ngày mẹ trở về, với một cô bé học lớp Ba, cuộc sống của cô bé ấy như được bừng sáng lên hơn bao giờ hết.

Gia đình tôi có ba người: mẹ, chị gái và tôi. Bố tôi mất sớm do tai nạn giao thông. Gia đình tôi sống ở nông thôn, làm nghề nông chủ yếu, nên từ khi bố mất cuộc sống của cả gia đình từ cơm áo gạo tiền mọi thứ đổ dồn hết lên đôi vai gầy gò bé nhỏ của mẹ tôi. Mẹ - một người phụ nữ trải qua nỗi đau mất chồng khi còn trẻ, trong mình vẫn còn đang mang thai - đó là tôi, đã phải gồng mình lên mà sống, vì hai đứa con, vì cuộc sống sau này của chúng. Làm ăn ở quê vất vả, sau khi sinh tôi, và khi tôi được bốn tuổi, mẹ đã sang một tỉnh khác để làm đầu bếp cho một công ty. Nhưng mọi việc không được suôn sẻ, sau ba năm, mẹ lại trở về quê và quyết định tham gia vào xuất khẩu lao động ở nước ngoài.

Số phận của người phụ nữ ấy - mẹ tôi, thật trắc trở, ra nước ngoài làm ăn được một năm thì mẹ tôi phát bệnh, bà cố gắng, duy trì, uống thuốc điều trị bên đấy, nhưng vì chi phí đắt đỏ, và không làm thêm được nữa bà đã về nước.

Đứa trẻ như tôi, từ bé đã xa mẹ, khi biết tin mẹ được về nước, lòng tôi vui xiết khôn tả. Tôi và chị gái ở nhà với ông bà nội, được ông bà chăm sóc tận tình. Những ngày biết mẹ sắp về rồi mà tôi thấy sao thời gian trôi lâu quá vậy, con bé cứ đếm từng ngày từng giờ trông ngóng, nó thật muốn có mẹ ở bên như bao người khác. Và rồi ngày ấy cũng đến, đi học buổi sáng về, lòng tôi nôn nao. Đến cổng, thấy xe máy, xe đạp đầy sân, tôi đoán mẹ đã về đến nhà. Tôi chạy đua với từng giây, tôi mong ngóng ngày này lâu lắm rồi, tôi vui lắm, tôi đã nghĩ sẽ chào mẹ thật to, cười thật tươi hỏi mẹ thật nhiều. Nhưng không, đứa trẻ ấy chạy sà vào ngay lòng mẹ, không chào hỏi bất kì ai. Nó khóc, nó khóc to, nó ôm mẹ nó khóc. Lúc đó tôi thấy hơi ấm của mẹ thật tuyệt, nó ấm áp, không còn khiến cho tôi thấy trống vắng nữa. Tôi cũng sợ mẹ đi xa nữa, nên tôi cứ ôm mẹ mãi mà sụt sùi. Mẹ ôm tôi thật lâu, tôi biết mẹ thương tôi nhiều lắm, bởi nó gầy gò, đen đen, sức khỏe yếu (do khi mang thai tôi mẹ lại phải chịu cú sốc mất chồng, sức khỏe không được tốt nên từ bé đến lớn tôi vẫn gầy vậy). Niềm vui của tôi, mẹ và chị gái như hòa làm một, tình cảm ruột thịt mẹ con bao ngày xa cách. Tôi thật thích cái ôm của mẹ, cái vuốt tóc, xoa lưng vỗ về. Với tôi cả thế giới lúc đó là mẹ.

Vì ở nông thôn, người thân anh em họ hàng biết tin mẹ về, mọi người đến chơi, hỏi thăm mẹ. Mẹ vui lắm, bởi mẹ cũng nhớ tất cả mọi người. Nụ cười trên gương mặt người mẹ gầy gầy xương xương khiến tôi vừa thương, vừa yêu mẹ nhiều hơn. Tôi và mẹ đã trò chuyện rất nhiều trong buổi trưa đó, tôi líu lo không ngừng. Mẹ hỏi han sức khỏe, tình hình học tập, ở nhà với ông bà có ngoan không. Rồi mẹ kể những câu chuyện khi mẹ sống ở nước ngoài. Giọng mẹ ấm áp, thủ thỉ, ngọt ngào. Tôi có thể cảm nhận ánh mắt của mẹ yêu thương đến nhường nào. Cả ngày hôm đó tôi cứ dính mẹ không ngừng. Tôi nhớ lắm lúc mẹ nấu cơm, mẹ nấu món ăn mà tôi thích nhất - món thịt kho tàu. Nhìn từng cử chỉ, cách mẹ nấu, mẹ nói cho tôi biết làm thế nào để cô đường cho đẹp, cho gia vị ra sao. Mẹ chọc cho tôi cười, bởi tôi biết mẹ chỉ cần chị em tôi vui, khỏe mạnh và hạnh phúc thì lòng mẹ cũng vui, hạnh phúc. Tối đến, hai chị em nằm cạnh mẹ, được mẹ kể chuyện cổ tích cho nghe, rồi mẹ hát ru cho ngủ. Cảm giác sau hai năm, giọng hát ấy vẫn ngọt ngào, êm nhẹ, dễ đưa vào giấc ngủ. Đó là một ngày hạnh phúc biết bao!

Ngày mẹ về nhà sau hai năm đã cho tôi một nguồn động lực rất lớn. Tôi an tâm hơn, tôi tự tin hơn khi có mẹ ở bên. Tôi sẽ luôn có mẹ đi họp phụ huynh, được mẹ đưa đi tham gia cuộc thi lớn như các bạn khác. Mẹ đã dành cả cuộc đời dành cả thanh xuân của mình để chăm lo cho hai người con mà không một lời than vãn. Mẹ chỉ cần các con khỏe mạnh làm, người tốt là mẹ vui. Tôi cũng vậy, sẽ học tập thật tốt, và làm một đứa con ngoan của mẹ, sẽ luôn làm cho mẹ vui, không để mẹ lo lắng. Tôi yêu mẹ nhiều lắm, và tôi luôn thủ thỉ với mẹ một câu rằng: "Mẹ ơi! Con yêu mẹ".

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Khánh
09/01/2022 20:15:41
+4đ tặng

Bảy ngày trong tuần, em thích nhất là ngày thứ bảy. Bao giờ cũng thế, em luôn mong đợi đến chiều thứ bảy. Ngày hôm đó mẹ sẽ đãi cả nhà những món ăn thật ngon và em được làm phụ bếp với mẹ.

Chiều thứ bảy này, mẹ sẽ làm món nem thưởng cho em được điểm 10 môn Toán. Mẹ còn làm sườn xào chua ngọt cho bố, thịt gà hấp nấm hương, canh cải cúc nấu cùng thịt băm. Ngoài ra còn có thêm nồi chè sen ăn tráng miệng. Ôi! Chỉ mới nghe thực đơn thôi mà nước miếng đã ứa ra. Em thích nhất là món nem. Nhưng là món nem của mẹ làm cơ. Em được mẹ giao cho nhiệm vụ gọt củ đậu, cà rốt, su hào và nhặt rau thơm còn mẹ thì nhặt rau, ngâm miến, nấm hương và mộc nhĩ. Trong khi mẹ và em nấu nướng dưới bếp thì bố được mẹ giao nhiệm vụ lau quạt trần. Vừa giúp mẹ làm bếp, em vừa được mẹ giảng giải và dạy cho cách nhặt hành thế nào cho không bị cay mắt, thái su hào thế nào cho đẹp... Mẹ còn nhắc em phải cẩn thận kẻo đứt tay. Trong khi em còn đang loay hoay với các loại rau, củ thì mẹ ướp gà, cho vào hấp cùng nấm hương. Sau khi cắt và thái nhỏ các loại rau củ, em đổ vào tô và bắt đầu rửa rau thơm. Em rửa nhẹ nhàng để rau không bị nát, bị dập. Mẹ nhanh tay trộn nhân nem và gói nem. Nhìn đôi tay mẹ thoăn thoắt đặt những chiếc nem nhỏ xinh xắn vào đĩa. Sau đó mẹ cho nem vào chảo rán vàng. Em chỉ ngửi mùi thơm của nem mà đã thấy đói bụng, chỉ muốn ăn ngay. Rán nem xong, mẹ quay sang làm món sườn. Sườn đã ướp sẵn gia vị, cho vào chảo rán vàng, mùi sườn rán khiến bố không thể ngồi yên, chạy xuống bếp hít hà nhưng bị mẹ đuổi lên nhà. Sườn chín, mẹ làm nước sốt chua ngọt, đổ lên trên. Gà chín tới, mẹ vớt ra, chặt thành từng miếng, bày ra đĩa, điểm những cánh nấm xung quanh trông thật ngon mắt. Giờ chỉ còn nồi canh cải cúc với thịt băm là xong. Nhìn cách mẹ khéo léo tỉa hoa cà rốt, hoa cà chua trang trí cho món ăn, em cũng đòi bày đĩa nem rán. Các món ăn lần lượt được bày lên bàn, em chỉ còn nhiệm vụ lau bát đũa và mời bố xuống ăn cơm trong lúc mẹ pha nước chấm để chấm nem. .

Sau cả tuần làm việc đầy vất vả mà được thưởng thức những món ăn tuyệt vời của mẹ thì không còn gì tuyệt hơn. Cả nhà em vừa ăn vừa trò chuyện thật vui vẻ và cùng bầu: "Mẹ là người đầu bếp số một".

3
4
Đạt Trần
09/01/2022 20:16:48
+3đ tặng

Quả thực đối với mỗi người thì gia đình luôn luôn là nơi chứa đầy tiếng cười và cho em biết bao nhiêu niềm tin yêu vào cuộc sống này. Em cũng có một gia đình rất hạnh phúc và em cảm thấy mình thật may mắn khi có một gia đình hạnh phúc như vậy.

Gia đình em có ông bà, bố mẹ và chị gái. Một gia đình rất đông người đúng không nào? Và em cũng thấy được em thật sự may mắn. Ông bà của em năm nay cũng đã cao tuổi rồi nhưng đều rất quý em. Ông em có mái tóc trắng bạc phơ còn bà em thì lại vẫn giữ được một mái tóc đen nhưng cũng đã điểm thêm những sợi tóc bạc. Ông bà là những người mà em kính trọng nhất trong gia đình. Tất cả những việc ông bà làm đều mong muốn tốt cho con cho cháu. Bố em vẫn hay kể cho em về những chiến công mà ông bà em có được trong những năm tháng chiến tranh. Ông bà đều là những người lính về hưu luôn hiền lành, tốt bụng và giúp đỡ những người xung quanh. Bố mẹ em đều là giáo viên, có lẽ chính vì thế mà chị em em luôn nhận được những bài học sâu sắc đó chính là bài học làm người và có cả những bài học về đạo lý.

Chị gái em năm nay đã lên lớp 6, chị cũng thương em lắm. Chị có mái tóc dài đen óng ả như mẹ em vậy. Mỗi khi đi đây chị thường bím tóc hai bên trông rất đẹp. Em cũng rất yêu quý chị gái của em, chị như một người bạn có thể chia sẻ nhiều điều trong cuộc sống trẻ thơ của em. Rồi những bài tập khó chị lại ân cần giảng giải cho em. Bố mẹ em chưa bao giờ phải phiền lòng về vấn đề học tập của chúng em. Em là một học sinh tiểu học lớp 5 trường TH Nam Hà, em luôn cố gắng học tập thật tốt giống như chị gái của em và không phụ lòng mong mỏi của cả nhà và những người thân yêu.

Gia đình dường như chính là một mái ấm thân yêu của em. Em rất yêu gia đình của mình. Em hứa với chính mình là cố gắng sẽ học thật giỏi để không phụ lòng cha mẹ đã dạy dỗ em nên người.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×