LH Quảng cáo: lazijsc@gmail.com

Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả một người em thường gặp (tả em gái)

tả một người em thường gặp (tả em gái)
4 trả lời
Hỏi chi tiết
101
0
0
rén
15/01/2022 20:00:03
+5đ tặng

Cũng như bao đứa trẻ khác, tôi được sinh ra trong một gia đình nhỏ rất hạnh phúc. Gia đình tôi gồm có bốn thành viên, bố, mẹ, tôi và em gái tôi. Tôi đều yêu quý mọi người trong nhà người tôi yêu thương nhất đó chính là bé Min, em gái của tôi. Em đã mang đến cho gia đình tôi nhiều niềm vui và hạnh phúc.

Bé Min nhà em năm nay lên 6 tuổi. Em rất xinh xắn mà lại rất biết nghe lời người lớn dạy bảo nên mọi người ai ai cũng yêu mến em. Bé nhìn rất dễ thương với hai má bầu bĩnh ửng hồng. Em có nước da giống mẹ nên rất trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt em to tròn như hai hạt nhãn. Cái mũi cao, nhỏ nhắn. Nổi bật trên khuôn mặt tươi sáng ấy là đôi môi trái tim đỏ hồng chúm chím. Min trông ngây thơ như một thiên thần bé nhỏ. Mái tóc dài được buộc bởi bím tóc màu hồng trông thật là xinh. Thân hình em mũm mĩm thật dễ thương khiến cho ai ai nhìn vào cũng thấy yêu. Đôi bàn tay nhỏ nhắn trắng hồng. Cô nàng cũng rất điệu, rất thích màu hồng và những chiếc nơ nhỏ xinh. Mới ngày nào, Min còn là một đứa bé bước những bước chập chững và cất những tiếng nói bi bô mà giờ đây, em đã trở thành một cô bé lớp một lém lỉnh. Em còn có thể giúp đỡ bố mẹ những việc vặt trong nhà. Đôi lúc, em cũng tỏ ra nghịch ngợm với những trò đùa tai quái của mình để quậy phá tôi. Đùa nghịch là như vậy, tôi biết em rất yêu quý tôi. Cứ khi nào hai chị em ở nhà là bé lại quấn lấy tôi không rời. Min hẳn là một cô nhóc rất thông minh. Em rất thích hỏi những câu hỏi tại sao, luôn luôn tò mò vì những điều mới lạ. Khi ngồi vào bàn học, Min tỏ ra rất tập trung. Bé chăm chú viết chữ, những nét chữ của bé tròn trịa, xinh đẹp như chính bé vậy. Không chỉ viết đẹp thôi đâu, em gái em còn có năng khiếu về hội họa nữa. Trên tường trong phòng em dán rất nhiều những bức tranh do chính tay em vẽ. Năm ngoái, bé Min còn được tham gia cuộc thi vẽ tranh thành phố và đạt giải Nhì nữa đấy. Bé thế thôi nhưng Min lại rất sạch sẽ. Thân thể, tóc tai, áo quần lúc nào cũng thơm tho. Sách vở, đồ dùng học tập khi học xong đều được bé sắp xếp ngay ngắn. Min thân thiện như vậy nên bạn bè ai cũng thích chơi với em. Lớp một thôi mà đã tự ý thức được mình phải học hành chăm chỉ để nuôi dưỡng ước mơ làm cô giáo. Điều này càng làm tôi khâm phục em hơn.

Tôi yêu thương bé Min nhiều lắm. Bé đã mang lại nhiều niềm vui tiếng cười cho mọi người trong gia đình. Tôi mong sao tình chị em của tôi và Min mãi bền chặt như vậy.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
2
0
Hiển
15/01/2022 20:01:38
+4đ tặng

“Anh em như thể tay chân
Rách lành đùm bọc dở hay đỡ đần”

Câu tục ngữ trên khuyên anh em em trong nhà phải yêu thương đoàn kết với nhau, nhưng có vẻ hai chị em chúng em lại không được “đoàn kết” cho lắm, em gái là người mà em hay tranh cãi, mâu thuẫn nhất. Nhưng, em cũng là người gần gũi nhất với em trong gia đình.

Em tên là Hòa, em hơn em gái 4 tuổi, em đang học lớp 2 nên em lúc nào cũng trêu Hòa là còn trẻ con lắm, người em lại không lớn như các bạn đồng trang khác, dáng người em nhỏ nhắn và mảnh mai lắm. Nước da em trắng trẻo, hồng hào, mặt em có những vết tàn nhang nho nhỏ làm em rất buồn, tuy nhiên trong mắt em thì người xinh nhất trong ảnh chụp tập thể lớp của Hòa vẫn là em. Mái tóc em màu hạt dẻ tự nhiên rất tây, từng sợi một mảnh và mượt, cứ mỗi lần Hòa nhờ em tết tóc là em lại mân mê tóc của Hòa mãi, đôi lúc khiến Hòa mất kiên nhẫn rồi hai chị em lại cãi nhau. Đôi môi trái tim ửng hồng vô cùng duyên dáng, em hay cắn môi, nhất là những lúc làm bài tập khó, đó là thói quen của Hòa mà chỉ em mới biết. Đẹp nhất trên khuôn mặt trái xoan của Hòa là đôi mắt to tròn với con ngươi đen láy long lanh mơ màng ánh lên vẻ thơ ngây mà tinh nghịch như chưa nước và hàng lông mi dài, cong rất thu hút. Trông Hòa thật duyên dáng, tươi tắn khi cười, hai mắt cong lại, khuôn miệng nhỏ để lộ hàm răng trắng đều, giống như bông hoa rạng rỡ nhất trong khu vườn mùa xuân. Hòa học rất giỏi, em là thành viên trong đội tuyển ngữ văn của trường nên thỉnh thoảng có vài bạn của Hòa hay nhờ Hòa giảng bài hộ, giọng nói của em nhẹ nhàng thủ thỉ và ngọt ngào, tuy nhiên cứ mỗi lần cãi nhau là giọng Hòa đanh lại vang khắp cả nhà. Hai chị em tranh giành nhau suốt ngày kể từ xem ti vi, đồ chơi thậm chí đến cả việc rất cỏn con như ăn cơm, quần áo,…Tuy nhiên đó là cách mà hai người thân thiết và hiểu nhau hơn, dù Hòa hay mâu thuẫn với em những em biết Hòa rất yêu quý em.

Cứ nghĩ đến một ngày không có người để cãi cọ để xung đột trong nhà tự nhiên em lại thấy thật trống vắng và cô đơn. Chúng em có thể không thật “đoàn kết, đồng lòng” nhưng chắc chắn luôn dành tình cảm yêu thương đùm bọc lẫn nhau.

0
0
lã hồng bông
15/01/2022 20:07:22
+3đ tặng

Mẹ vẫn dặn: “Con là chị gái, hơn em nhiều tuổi, phải biết yêu thương mẹ và thay mẹ lo toan cho em”. Nghe thì nặng nề chứ thực ra cả nhà đều lo toan cho em, tôi chỉ còn mỗi việc yêu em mà thôi. Mà việc đó lại quá đơn giản vì trong lòng tôi lúc nào cũng tràn đầy tình cầm yêu thương và trìu mến đối với Thư Lê – đứa em kém tôi gần chục tuổi.

Mẹ quen gọi em là “Tấm” vì nó bé bỏng và đáng yêu lắm. Lâu dần rồi thành quen, cả xóm cùng gọi em tôi bằng cái tên mộc mạc đó.
 

Tấm có khuôn mặt tròn, nước da trắng trẻo. Đôi mắt trong veo, cái miệng nhỏ nhưng rất hay cười. Cái cười của em tôi hồn nhiên, vui vẻ và cũng dễ lây. Mẹ thường nói, đi làm cả ngày về mệt mỏi nhưng nhìn thấy Tấm cười là tất cả tan biến hết. Có lẽ cái vô lí nhất trên mặt em tôi là cái mũi tẹt. Mẹ cứ ca cẩm, phàn nàn suốt: “Không biết Tấm lấy ở đâu ra cái mũi tẹt dí tẹt dị ấy”. Tôi chẳng thấy bận tâm tới điều đó tí nào, hình như chính sự vô lí đó lại đem đến cho em gái tôi sự ngộ nghĩnh, dễ thương mà chỉ có nó mới có được. Khi ăn, khi ngủ thì thôi, chứ bất cứ lúc nào chân tay nó cũng khua khoắng không ngừng. Mẹ thì sợ nó giống con trai chứ bố lại khoái chí cho rằng con gái thời đại này phải mạnh mẽ, quả quyết thế mới được. Riêng tôi, chả biết ai đúng chi thấy yêu em ghê gớm. Nó mà vắng nhà, cả nhà im ắng như Viện bảo tàng ấy. Nó trở về, cả nhà như tỉnh dậy sau giấc ngủ, mọi người rộn rịp chạy quanh để phục vụ, chơi đùa với em. Cả nhà ồn ã, vui vẻ, nhất là Tấm, mới ba tuổi mà cũng nói, cũng hát sõi ra phết, chả kém ai.

Tôi thích ôm em vào lòng, nghe nó nói líu lo và hít cái mùi thơm từ da thịt em. Mà sao em tôi thơm thế, liệu có phải tất cả trẻ em trên trái đất đều như vậy không? Tấm cũng rất thông minh, tôi thường dạy em hát và tập nói một số từ tiếng Anh. Con bé nói các từ tiếng Anh bằng cái giong non nớt nhưng cũng rất chuẩn.

Kỉ niệm về em trong gia đình tôi tràn đầy yêu thương. Duy chỉ có lần em bị bỏng là hãi hùng nhất. Một chút sơ ý của mẹ cộng với bản tính hiếu động và bướng bỉnh của em khiến em bị bỏng. Hai tuần nằm viện của Tấm đối với gia đình tôi bằng ngàn năm. Không khí nặng nề, ủ ê bao trùm cả nhà. Tôi gần như không nhớ nổi mình đã ăn, ngủ thế nào trong từng ấy ngày. Mọi sinh hoạt đảo lộn hết, gần như cả nhà tôi sống trong bệnh viện. Tôi đấu tranh bằng được để bố mẹ cho quyền được trông em vào những buổi không đi học. Nhìn em nằm trên chiếc giường trắng toát, nó đã bé lại càng bé thêm, nước da xanh tái và li bì ngủ. Mẹ bảo bác sĩ cho em uống thuốc ngủ để xoa dịu cơn đau. Nhìn cánh tay em băng kín và hàng loạt các dây truyền, dây dẫn cắm vào đó lòng tôi như có ai xát muối, như có ai cứa ngàn vết dao. Tôi thương và lo cho em lắm. Tôi cầu cho cái đau của em sang hết bên tôi. Tôi thầm xin cho em tai qua nạn khỏi. Bố rất buồn và lo âu, còn mẹ luôn khóc thầm và mát lúc nào cũng rơm rớm. Chực ai hỏi đến là khóc. Khi bác sĩ lấy da mẹ để vá cho Tấm tôi không thấy em kêu đau. Mặc dù trước đó có chú bộ đội to lớn cho người em da cứ kêu ca, rên rỉ vì đau suốt, Tôi hỏi, mẹ nói giọng đầy nước mắt: “Chẳng có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau hiện tại của em con. Tôi chợt hiểu ra, tình yêu thương em của mẹ khiến mẹ quên đi tất cả. Lòng tôi quặn lên, vừa thương em lại vừa xót mẹ.

Bây giờ Tấm lại xinh xẻo, tươi tắn như xưa. Em thường lon ton chạy ra cửa đón tôi đi học về, líu lo chào tôi rồi nhoẻn cười với nụ cười rạng rỡ. Nó không chỉ là người em gái của tôi mà nó còn là niềm hạnh phúc của một người chị gái như tôi. Tôi sẽ cố gắng phấn đấu để trở thành tấm gương cho em và cũng là chỗ dựa cho em sau này, như lời bố mẹ căn dặn.

0
0
Oliviiiia
15/01/2022 20:10:42
+2đ tặng

Mẹ vẫn dặn: “Con là chị gái, hơn em nhiều tuổi, phải biết yêu thương mẹ và thay mẹ lo toan cho em”. Nghe thì nặng nề chứ thực ra cả nhà đều lo toan cho em, tôi chỉ còn mỗi việc yêu em mà thôi. Mà việc đó lại quá đơn giản vì trong lòng tôi lúc nào cũng tràn đầy tình cầm yêu thương và trìu mến đối với Thư Lê – đứa em kém tôi gần chục tuổi.

Mẹ quen gọi em là “Tấm” vì nó bé bỏng và đáng yêu lắm. Lâu dần rồi thành quen, cả xóm cùng gọi em tôi bằng cái tên mộc mạc đó.

Tấm có khuôn mặt tròn, nước da trắng trẻo. Đôi mắt trong veo, cái miệng nhỏ nhưng rất hay cười. Cái cười của em tôi hồn nhiên, vui vẻ và cũng dễ lây. Mẹ thường nói, đi làm cả ngày về mệt mỏi nhưng nhìn thấy Tấm cười là tất cả tan biến hết. Có lẽ cái vô lí nhất trên mặt em tôi là cái mũi tẹt. Mẹ cứ ca cẩm, phàn nàn suốt: “Không biết Tấm lấy ở đâu ra cái mũi tẹt dí tẹt dị ấy”. Tôi chẳng thấy bận tâm tới điều đó tí nào, hình như chính sự vô lí đó lại đem đến cho em gái tôi sự ngộ nghĩnh, dễ thương mà chỉ có nó mới có được. Khi ăn, khi ngủ thì thôi, chứ bất cứ lúc nào chân tay nó cũng khua khoắng không ngừng. Mẹ thì sợ nó giống con trai chứ bố lại khoái chí cho rằng con gái thời đại này phải mạnh mẽ, quả quyết thế mới được. Riêng tôi, chả biết ai đúng chi thấy yêu em ghê gớm. Nó mà vắng nhà, cả nhà im ắng như Viện bảo tàng ấy. Nó trở về, cả nhà như tỉnh dậy sau giấc ngủ, mọi người rộn rịp chạy quanh để phục vụ, chơi đùa với em. Cả nhà ồn ã, vui vẻ, nhất là Tấm, mới ba tuổi mà cũng nói, cũng hát sõi ra phết, chả kém ai.

Tôi thích ôm em vào lòng, nghe nó nói líu lo và hít cái mùi thơm từ da thịt em. Mà sao em tôi thơm thế, liệu có phải tất cả trẻ em trên trái đất đều như vậy không? Tấm cũng rất thông minh, tôi thường dạy em hát và tập nói một số từ tiếng Anh. Con bé nói các từ tiếng Anh bằng cái giong non nớt nhưng cũng rất chuẩn.

Kỉ niệm về em trong gia đình tôi tràn đầy yêu thương. Duy chỉ có lần em bị bỏng là hãi hùng nhất. Một chút sơ ý của mẹ cộng với bản tính hiếu động và bướng bỉnh của em khiến em bị bỏng. Hai tuần nằm viện của Tấm đối với gia đình tôi bằng ngàn năm. Không khí nặng nề, ủ ê bao trùm cả nhà. Tôi gần như không nhớ nổi mình đã ăn, ngủ thế nào trong từng ấy ngày. Mọi sinh hoạt đảo lộn hết, gần như cả nhà tôi sống trong bệnh viện. Tôi đấu tranh bằng được để bố mẹ cho quyền được trông em vào những buổi không đi học. Nhìn em nằm trên chiếc giường trắng toát, nó đã bé lại càng bé thêm, nước da xanh tái và li bì ngủ. Mẹ bảo bác sĩ cho em uống thuốc ngủ để xoa dịu cơn đau. Nhìn cánh tay em băng kín và hàng loạt các dây truyền, dây dẫn cắm vào đó lòng tôi như có ai xát muối, như có ai cứa ngàn vết dao. Tôi thương và lo cho em lắm. Tôi cầu cho cái đau của em sang hết bên tôi. Tôi thầm xin cho em tai qua nạn khỏi. Bố rất buồn và lo âu, còn mẹ luôn khóc thầm và mát lúc nào cũng rơm rớm. Chực ai hỏi đến là khóc. Khi bác sĩ lấy da mẹ để vá cho Tấm tôi không thấy em kêu đau. Mặc dù trước đó có chú bộ đội to lớn cho người em da cứ kêu ca, rên rỉ vì đau suốt, Tôi hỏi, mẹ nói giọng đầy nước mắt: “Chẳng có nỗi đau nào lớn hơn nỗi đau hiện tại của em con. Tôi chợt hiểu ra, tình yêu thương em của mẹ khiến mẹ quên đi tất cả. Lòng tôi quặn lên, vừa thương em lại vừa xót mẹ.

Bây giờ Tấm lại xinh xẻo, tươi tắn như xưa. Em thường lon ton chạy ra cửa đón tôi đi học về, líu lo chào tôi rồi nhoẻn cười với nụ cười rạng rỡ. Nó không chỉ là người em gái của tôi mà nó còn là niềm hạnh phúc của một người chị gái như tôi. Tôi sẽ cố gắng phấn đấu để trở thành tấm gương cho em và cũng là chỗ dựa cho em sau này, như lời bố mẹ căn dặn.

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Gia sư Lazi Gia sư