Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Cảm nhận của em về hai câu thơ cuối bài Tế hanh thơ quê hương

cam nhan cua em ve hai cau tho cuoi baitehanh tho que huong 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
170
0
0
Girl Like You
18/01/2022 21:25:04
+5đ tặng
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá

Bốn câu thơ cuối bài cho thấy nỗi nhớ quê hương da diết của tác giả. Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. Trong xa cách, nhà thơ “luôn tưởng nhớ” tới quê hương. Niềm thương nỗi nhớ quê hương luôn canh cánh trong lòng. Quê hương luôn hiện lên bằng hình ảnh những con thuyền đánh cá “rẽ sóng chạy ra khơi” với “chiếc buồm vôi”, chiếc buồm đã trải qua bao gian lao mưa nắng, như những người dân chài, bằng ấn tượng “màu nước xanh” của biển, màu “bạc” của những con cá. Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”.  Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
rén
18/01/2022 21:25:10
+4đ tặng
Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ
Màu nước xanh, cá bạc, chiếc thuyền vôi
Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi
Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá
Nếu không có mấy câu thơ này, có lẽ ta không biết nhà thơ đang xa quê. ta thấy được một khung cảnh vô cùng sống động trước mắt chúng ta, vậy mà nó lại được viết ra từ tâm tưởng một cậu học trò. từ đó ta có thể nhận ra rằng quê hương luôn nằm trong tiềm thức nhà thơ, quê hương luôn hiện hình trong từng suy nghĩ, từng dòng cảm xúc. Nối nhớ quê hương thiết tha bật ra thành những lời nói vô cùng giản dị: “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá”. Quê hương là mùi biển mặn nồng, quê hương là con nước xanh, là màu cá bạc, là cánh buồm vôi. Màu của quê hương là những màu tươi sáng nhất, gần gũi nhất. Tế Hanh yêu nhất những hương vị đặc trưng quê hương đầy sức quyến rũ và ngọt ngào. Chất thơ của Tế Hanh bình dị như con người ông, bình dị như những người dân quê ông, khoẻ khoắn và sâu lắng. Từ đó toát lên bức tranh thiên nhiên tươi sáng, thơ mộng và hùng tráng từ đời sống lao động hàng ngày của người dân.
0
0
Lê Vân Anh Nguyễn
18/01/2022 23:38:41
+3đ tặng

Tế Hanh là người con của núi Ấn sông Trà, vậy nên khi xa quê hương, hình ảnh quê hương sống mãi trong trái tim ông:

“Nay xa cách lòng tôi luôn tưởng nhớ

Màu nước xanh, cá bạc, chiếc buồm vôi,

Thoáng con thuyền rẽ sóng chạy ra khơi,

Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!”

Hình ảnh quê hương đẹp đẽ đã khắc sâu trong tâm hồn ông, hỏi làm sao khi xa cách, nhà thơ không thương nhớ đến quặn lòng? Từ “tưởng” diễn tả quê cháy bỏng, thường trực. Quê hương đã hóa thành vàng ngọc trong tâm hồn ông. Điệp từ “nhớ” tạo nên giọng điệu thiết tha, bồi hồi, sâu lắng. Nỗi nhớ thấm sâu vào từng câu chữ.  Mỗi câu chữ là tiếng lòng tình quê vơi đầy. Thi nhân nhớ tất cả những gì thân thuộc nhất của quê hương làng chài. Đó là “màu nước xanh”, “cá bạc”, “chiếc buồm vôi”, ”con thuyền rẽ sóng”. Những hình ảnh ấy đã trở thành máu thịt trong tâm hồn ông.  Điểm nhớ nhất là “mùi nồng mặn”. Đó là hương vị đầy quyến rũ đã theo Tế Hanh suốt chặng đường dài, làm lòng người không yên tĩnh. Cái mùi nồng mặn “phải chăng là vị mặn của gió biển, muối biển, con thuyền. Câu thơ kết “Tôi thấy nhớ cái mùi nồng mặn quá!” là câu cảm thán bộc lộ nỗi nỗi thương sâu nặng, cháy bỏng của nhà thơ với quê hương. Giọng điệu tha thiết, ngôn ngữ biểu cảm, bài thơ kết tinh tiếng lòng, tình cảm thủy chung son sắt của nhà thơ… Có thể coi bài thơ như một” cung đàn dịu ngọt, là mảnh hồn trong trẻo, đằm thắm nhất của Tế Hanh dành cho mảnh đất chôn rau cắt rốn” 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo