Trước cổng nhà em có một cây nhãn, đó là một cây nhãn cổ thụ đã được trồng từ thời của ông nội. Dù ông nội em đã không còn nhưng mỗi khi nhìn thấy cây nhãn em luôn cảm giác như ông vẫn luôn ở đây. Cây nhãn là một cây thân gỗ, vỏ thân cây xù xì màu nâu có vẻ xấu xí nhăn nheo. Cây nhãn có rất nhiều cành, từ thân mọc ra những cành to, rồi từ cành to lại vươn ra những cành bé, cứ thế chúng nối tiếp nhau tạo thành một tán cây to che rợp hết cả cổng. Lá của cây nhãn bé nhỏ, xếp vào một cành giống như lông chim. Em rất thích những chùm hoa nhãn nhỏ li ti màu trắng vàng như những cây kẹo bông. Hoa nhãn chỉ có mùi thơm thoang thoảng nhưng lại chứa rất nhiều mật, cứ mỗi độ hoa nở là ong ở đâu bay về hút mật rất đông, em nghe rõ tiếng “ù ù”. Quả nhãn là thứ quả ngon ngọt và giòn sần sật, ăn nhiều nhãn rất dễ bị nóng trong nhưng em vẫn rất thích. Em ước rằng cây nhãn sẽ sống mãi với gia đình em để cho em những trái ngọt đầy yêu thương.