Tuổi trẻ hôm nay có thể không biết đến đạn bom, không tận mắt chứng kiến những đau thương mất mát trong 2 cuộc chiến tranh vệ quốc vĩ đại của dân tộc, nhưng họ đều hiểu rằng cái giá của cuộc sống hôm nay là sự hy sinh của nhiều thế hệ lớp người đi trước đã anh dũng hy sinh, là những nỗi đau, sự mất mát lớn lao của những người mẹ Việt Nam anh hùng.Sẽ chẳng có sự đền đáp nào xứng đáng với sự hy sinh cao cả của các mẹ cho Tổ quốc hôm nay.Sinh thời, Bác Hồ đã từng nói: “Nhân dân ta rất biết ơn các bà mẹ cả hai miền Nam Bắc đã sinh đẻ và nuôi dạy những thế hệ anh hùng của nước ta”(Hồ Chí Minh toàn tập).Đất nước mình trải qua bao cuộc trường chinh máu lửa, người mẹ Việt Nam đã gánh cả nỗi đau giang sơn trên đôi vai gầy yếu của mình, đi suốt cả một chiều dài lịch sử của dân tộc.Từ những bà Trưng, bà Triệu, đến nữ tướng Bùi Thị Xuân… đã làm khiếp đảm quân thù. Lớp tiếp lớp, bước tiếp bước anh hùng và phải chăng đó là mạch nguồn để người mẹ Việt Nam đi vào lịch sử.Người mẹ Việt Nam từ ngàn đời đã trở thành biểu tượng cao quý của lòng nhân hậu, đức kiên trung, một đời lam lũ, tảo tần, “biết hy sinh mà chẳng nói nhiều lời” (Tố Hữu), chắt chiu nuôi dưỡng biết bao thế hệ anh hùng của dân tộc.Đất nước bị xâm lăng, cũng như đời mẹ nhọc nhằn trong suốt những tháng năm dài dằng dặc đấu tranh để bảo vệ, gìn giữ cuộc sống thanh bình, ấm no, hạnh phúc cho đất nước.Trải qua 2 cuộc kháng chiến chống thực dân Pháp và đế quốc Mỹ xâm lược, những người mẹ Việt Nam đã phải chịu đựng nhiều hy sinh mất mát, đau thương. Niềm khát khao, mơ ước của người mẹ là dù phải vất vả cực nhọc, gian lao đến thế nào đi chăng nữa thì cũng cố gắng dồn hết sinh lực nhỏ nhoi để sinh con, bảo vệ con và nuôi dạy con thành người có ích cho đất nước, dân tộc.Có thể khẳng định rằng: Đứa con là niềm vui, niềm an ủi, là động lực vô biên để giúp người mẹ vượt qua những thăng trầm của cuộc sống. Người xưa cũng đã có câu “Trẻ cậy cha, già cậy con”. Đứa con mẹ mang nặng đẻ đau, suốt đời mẹ nhường cơm, sẻ áo, “chỗ ướt mẹ nằm, chỗ khô ráo dành con”. Vậy nên có nhà thơ đã viết: “Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa/ Miệng nhai cơm búng, lưỡi lừa cá xương…”Mẹ là điểm tựa, niềm tin, là bóng mát chở che, là nhựa sống truyền cho những đứa con lớn lên thành “Những người con gái, con trai/ Đẹp như hoa hồng, cứng như sắt thép” Mẹ đã sinh thành, nuôi dưỡng các con, yêu con hơn hết thảy. Nhưng trước vận mệnh của đất nước, bị lâm nguy, mẹ thà mất con, nhưng không để mất nước.Và rồi những người con của mẹ đã ra đi và không bao giờ trở về nữa, để mẹ một mình với sự lặng im. Vẫn biết chiến tranh là mất mát, hy sinh, nỗi đau đó trải dài trên cơ thể mẹ Việt Nam. Ngày nay, trên quê hương Việt Nam yêu dấu của chúng ta có rất nhiều bà mẹ đã trải qua 2 cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ xâm lược.Các mẹ đã dâng hiến những người con yêu quý nhất, là một phần máu thịt của mình, cho Tổ quốc. Hàng ngàn, hàng vạn những bà mẹ đã nén chặt nỗi đau trong lòng để đưa tiễn những người con lên đường giết giặc, cứu nước.