Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tâm trạng của nàng Kiều trong đoạn trích trên và trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích dưới đây có gì giống và khác nhau?

Câu 6. Tâm trạng của nàng Kiều trong đoạn trích trên và trong đoạn trích Kiều ở lầu Ngưng Bích dưới đây có gì giống và khác nhau?

Tưởng người dưới nguyệt chén đồng

                Tin sương luống những rày trông mai chờ

Bên trời góc bể bơ vơ

                Tấm son gột rửa bao giờ cho phai

Xót người tựa cửa hôm mai

                Quạt nồng ấp lạnh, những ai đó giờ.

Sân Lai cách mấy nắng mưa

                Có khi gốc tử đã vừa người ôm

2 trả lời
Hỏi chi tiết
3
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
### Phân tích tâm trạng của nàng Kiều trong hai đoạn trích

**1. Tâm trạng trong đoạn trích trên:**

Trong đoạn trích đầu tiên (không được cung cấp cụ thể, nhưng dựa vào bối cảnh của Truyện Kiều), tâm trạng của nàng Kiều thường thể hiện sự đau khổ, bi lụy và trăn trở. Nàng thường cảm thấy cô đơn, bất lực trước những nghịch cảnh của số phận, và đó là tâm trạng thường trực của Kiều trong suốt phần lớn câu chuyện. Sự dằn vặt trong tình cảm, nỗi nhớ quê hương, nỗi lo lắng cho người yêu và các mối quan hệ phức tạp là những yếu tố chi phối tâm trạng của nàng.

**2. Tâm trạng trong đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích":**

Trong đoạn trích này, Kiều thể hiện nỗi nhớ nhung và sự cô đơn. Cảm giác chờ đợi người yêu trở nên rõ ràng qua các hình ảnh như "Tưởng người dưới nguyệt chén đồng" hay "Tin sương luống những rày trông mai chờ." Nàng tự hỏi về tình yêu của mình và sự kiên nhẫn của bản thân, đồng thời cảm thấy xót xa cho chính mình và cho người mình yêu. Câu thơ "Quạt nồng ấp lạnh, những ai đó giờ" thể hiện tình yêu thương sâu sắc, nhưng cũng đầy nỗi trăn trở, cô đơn trước cảnh đời.

### So sánh:
**Giống nhau:**
- Cả hai đoạn trích đều thể hiện nỗi cô đơn, sự trăn trở và đau khổ của Kiều.
- Điều này phản ánh sự dằn vặt trong tâm trạng của nàng giữa tình yêu và số phận, khiến trái tim nàng luôn đau đớn.

**Khác nhau:**
- Trong đoạn trích đầu tiên, nàng Kiều có thể thể hiện sự bế tắc, cảm giác mất mát và tuyệt vọng hơn về số phận, trong khi trong đoạn "Kiều ở lầu Ngưng Bích", cảm xúc chủ yếu xoay quanh nỗi nhớ nhung và lòng kiên nhẫn chờ đợi, mặc dù vẫn có sắc thái buồn bã.
- Đoạn thứ hai mang theo hình ảnh của sự chờ đợi và hy vọng hơn, còn những đoạn khác có thể mang sắc thái bi thương và tuyệt vọng một cách rõ ràng hơn.

Qua hai đoạn trích, có thể thấy tâm trạng nàng Kiều không chỉ phức tạp mà còn vô cùng đa dạng, thể hiện một con người nhạy cảm trước tình yêu và những khắc nghiệt của cuộc đời.
1
0
Chou
hôm qua
+5đ tặng
Giống nhau:
  • Nỗi buồn sâu sắc: Cả hai đoạn trích đều thể hiện rõ nét nỗi buồn da diết của Thúy Kiều. Ở đoạn trích đầu, Kiều buồn vì nhớ Kim Trọng, còn ở đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", nỗi buồn ấy lan tỏa hơn, bao trùm lên cả cuộc đời đầy bi kịch của nàng.
  • Cảm giác cô đơn, lạc lõng: Kiều luôn cảm thấy mình cô đơn, lạc lõng giữa cuộc đời. Ở lầu Ngưng Bích, nàng như một cánh chim bị giam hãm, không có ai chia sẻ nỗi lòng.
  • Tình yêu chung thủy: Dù ở hoàn cảnh nào, Kiều vẫn một lòng một dạ yêu thương Kim Trọng. Tình yêu ấy như ngọn lửa ấm áp sưởi ấm trái tim lạnh lẽo của nàng.
Khác nhau:
  • Nguyên nhân nỗi buồn:
    • Đoạn trích đầu: Nỗi buồn chủ yếu đến từ nỗi nhớ nhung Kim Trọng, từ sự xa cách địa lý và những lo lắng về tương lai.
    • "Kiều ở lầu Ngưng Bích": Nỗi buồn phức tạp hơn, bao gồm cả nỗi nhớ người yêu, nỗi đau vì bị lừa bán, sự tủi nhục khi phải sống trong lầu xanh, và nỗi lo lắng về tương lai.
  • Cảnh vật:
    • Đoạn trích đầu: Cảnh vật được gợi tả một cách mơ hồ, chủ yếu tập trung vào hình ảnh người yêu.
    • "Kiều ở lầu Ngưng Bích": Cảnh vật được miêu tả chi tiết, sinh động, tạo nên một bức tranh toàn cảnh về sự cô đơn, buồn tủi của Kiều. Cảnh vật như hòa quyện vào tâm trạng của nhân vật, làm tăng thêm nỗi buồn.
  • Diễn biến tâm lý:
    • Đoạn trích đầu: Tâm trạng của Kiều tập trung vào nỗi nhớ nhung, sự mong chờ.
    • "Kiều ở lầu Ngưng Bích": Tâm trạng của Kiều diễn biến phức tạp hơn, từ nỗi nhớ, sự tủi nhục đến sự tuyệt vọng và cả những suy ngẫm về cuộc đời.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Thu Thuỷ
hôm qua
+4đ tặng

Nguyễn Du là danh nhân văn hoá của thế giới đồng thời ông cũng là đại thi hào của dân tộc Việt Nam. Ông để lại cho đời nhiều tác phẩm có giá trị, nhưng nổi bật nhất phải kể tới kiệt tác "Truyện Kiều". Tác phẩm không chỉ có giá trị nội dung sâu sắc mà còn rất thành công về mặt nghệ thuật, đặc biệt là nghệ thuật miêu tả nội tâm tài tình của Nguyễn Du. Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" và điển hình là tám câu thơ giữa đã khắc hoạ rất chân thực, rất xúc động nỗi nhớ người yêu, nhớ cha mẹ qua ngôn ngữ độc thoại nội tâm của Thuý Kiều.

Đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích" thuộc phần hai "Gia biến và lưu lạc". Sau khi Kiều bán mình cứu cha và em trai, nàng những tường mình chỉ bị "bán" để làm vợ lẽ cho người, không ngờ lại bị lừa vào chốn thanh lâu nhơ nhuốc. Tủi nhục, uất ức, Kiều quyết định tự vẫn nhưng lại được cứu sống. Tú Bà vờ hứa với Kiều đợi nàng hồi phục sẽ đem gả vào nơi tử tế rồi đem giam lỏng nàng ở lầu Ngưng Bích. Ở một ngôi lầu mà bốn bề chỉ thấy vắng lặng, phía đông trông ra biển, phía bắc nhìn lên kinh kì, phía nam ngó ra Kim Lăng, phía tây lại thấy dãy Kỳ Sơn, Kiều vô cùng buồn bã. Nàng nhớ lại những kỉ niệm khi còn ở quê nhà, nhớ lại những kỉ niệm cùng chàng Kim Trọng và xót thương cho số phận long đong của mình.

Với tám câu giữa trong đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", ta có thể thấy được nỗi nhớ thương người yêu cùng nỗi nhớ cha mẹ của Kiều ngập tràn trong từng lời thơ. Nàng nhớ đến Kim Trọng - mối tình đầu sâu đậm đầy luyến tiếc của mình:

"Tưởng người dưới nguyệt chén đồng,
Tin sương luống những rày trông mai chờ."

Chữ "tưởng" mở đầu cho dòng thơ là dòng hồi tưởng, là những hồi ức của Kiều về Kim Trọng. Nhớ về mối tình đầu của mình, Kiều nhớ lại những lời thề son sắt của cả hai dưới ánh trăng vằng vặc, rằng:

"Vầng trăng vằng vặc giữa trời
Đinh ninh hai miệng một lời song song".

Dưới ánh trăng vĩnh cửu đó, Kiều và Kim Trọng đã cùng nhau nâng "chén đồng" - chén rượu thề nguyền cùng đồng lòng, đồng dạ. Vầng trăng kia giờ đây vẫn sáng tròn, vẫn vẹn nguyên như thế, vậy mà tình duyên của hai người lại đột ngột bị chia cắt trong đau đớn. Câu thơ nhịp nhàng như lời kể của một trái tim yêu đang đau đớn khôn cùng khi nhớ về những kỉ niệm tình yêu đẹp đẽ. Và khi nhớ về Kim Trọng, Kiều càng đau đớn hơn khi hình dung ở Liêu Dương xa xôi, Kim Trọng vẫn chưa hề hay tin nàng đã phải "bán" mình chuộc cha và vẫn một lòng hướng về Kiều, đợi chờ từng chút tin tức của nàng một cách vô ích: "Tin sương luống những rày trông mai chờ".

Nhớ tình lang của mình bao nhiêu, hồi tưởng lại những kỉ niệm đẹp đẽ bao nhiêu thì Kiều lại càng xót xa cho phận mình bấy nhiêu:

"Bên trời góc bể bơ vơ,
Tấm son gột rửa bao giờ cho phai"

Một mình bơ vơ, lạc lõng giữa chốn xa lạ, nàng thương cho thân phận mình và lại càng tiếc thương cho mối tình đầu ngây thơ đẹp đẽ. Thế nhưng dù rằng đã đi xa, đã không còn vẹn nguyên là một thiếu nữ ngày nào, nhưng "tấm son" - tấm lòng thuỷ chung của nàng với Kim Trọng sẽ chẳng bao giờ phai nhạt. Giữa lúc cô đơn, lạc lõng, bị giam cầm, thế nhưng Kiều vẫn nhớ về Kim Trọng với một tấm lòng thuỷ chung son sắt.

Nhớ người yêu là vậy, nhưng trong tâm can Kiều còn thổn thức cả nỗi nhớ thương về cha mẹ của mình. Nếu như khi nhắc về nỗi nhớ Kim Trọng, Kiều trong niềm hồi "tưởng" thì nhắc tới cha mẹ, nàng lại cảm thấy "xót" xa vô cùng:

"Xót người tựa cửa hôm mai,
Quạt nồng ấp lạnh, những ai đó giờ?
Sân Lai cách mấy nắng mưa,
Có khi gốc tử đã vừa người ôm?"

Một mình giữa chốn xa lạ, thế nhưng Kiều lại xót xa hơn khi nghĩ về cha mẹ của mình, đã già yếu vậy mà ngày ngày vẫn "tựa cửa" mong ngóng tin tức con. Là phận con, Kiều càng đau xót hơn khi không được tự mình chăm lo cho cha mẹ lúc về già. Câu thành ngữ "quạt nồng ấp lạnh" cùng điển tích "sân Lai gốc tử" đã nói lên nỗi lòng của một người con hiếu thảo đang đau đớn vì không được kề bên chăm sóc cha mẹ già. Nhớ cha mẹ, tưởng tượng thấy quê nhà đã thay đổi nhiều mà cha mẹ lại càng ngày càng già yếu, vậy mà nàng lại chẳng thể sớm hôm chăm lo, điều đó mới thật đau xót làm sao! Cụm từ "cách mấy nắng mưa" là một cụm từ chỉ thời gian dài xa cách, đã trải qua bao mùa nắng mưa, nhưng đó cũng là cách nói chỉ sự tàn phá của thiên nhiên, thời gian đối với con người và cảnh vật. Nhớ cha mẹ, nhớ về công lao dưỡng dục sinh thành, Kiều lại càng đau đáu niềm ân hận, day dứt khi đã phụ công của cha mẹ. Nỗi nhớ thương, tâm tình ấy gửi vào cả không gian và thời gian khiến ta cảm thấy nó thật sâu sắc, chân thành vô cùng!

Đến đây có lẽ sẽ nhiều người hỏi, tại sao Kiều nhớ thương cha mẹ nhiều như vậy nhưng lại nhắc nhớ về người yêu trước mà không phải mẹ cha của mình? Lí giải điều này có lẽ là vì khi Kiều "bán mình" chuộc cha, nàng đã tạm yên lòng với chữ hiếu, nàng đã phần nào đền đáp được công ơn cha mẹ sinh thành. Thế nhưng với Kim Trọng, khi nàng rời đi, chàng vẫn chẳng hề hay biết, vẫn một lòng giữ gìn lời thề và kì vọng vào Kiều. Có thể nói, Kiều nghĩ rằng mình đã phụ chàng nên nàng mới day dứt nỗi đau ấy mà nhớ tới chàng trước tiên. Đây là tâm trạng hoàn toàn phù hợp với quy luật tâm lí của con người.

Ngòi bút tinh tế của Nguyễn Du đã miêu tả tâm lí của Thuý Kiều vô cùng chân thực và chính xác. Chỉ với tám câu thơ, nhưng ông đã làm nổi bật nên tâm trạng của Kiều khi bị giam lỏng tại lầu Ngưng Bích. Dù ở hoàn cảnh cô đơn, lạc lõng, mịt mù về tương lai thế nhưng Kiều vẫn là một người con hiếu thảo, một người tình hết mực thuỷ chung, son sắt. Trong đoạn thơ này, Nguyễn Du cũng kết hợp sử dụng các thành ngữ, các điển tích điển cố, các từ ngữ vô cùng chính xác để miêu tả tâm trạng của Kiều. Ông quả là một bậc thầy trong việc sử dụng ngôn ngữ miêu tả.

Qua tám câu thơ giữa đoạn trích "Kiều ở lầu Ngưng Bích", Nguyễn Du đã khắc hoạ hết sức thành công nỗi nhớ thương người yêu, nhớ thương cha mẹ của nàng Kiều. Qua đó, ta thấy được Kiều không chỉ là một người con gái tài sắc vẹn toàn mà còn rất hiếu thảo và vô cùng thuỷ chung. Đoạn thơ cũng đã giúp Nguyễn Du thể hiện tấm lòng nhân đạo của mình khi khẳng định, ngợi ca vẻ đẹp, phẩm chất cao quý của những người phụ nữ trong xã hội xưa.

Lâm Ngọc Nguyễn
t cảm ơn c nhenn

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo