Phân tích:
Mị lén lấy hũ rượu, cứ uống ừng ực từng bát, rồi say -> Mị nhớ về quá khứ, Mị thổi sáo, quá khứ và hiện tại dường như đan xen đồng hiện khiến lòng Mị thổn thức. Khởi đầu cho sự " trỗi dậy " mãnh liệt về ham sống và khát vọng hạnh phúc đang dần thức tỉnh trong cô Mị. Tác giả đã cho cô tái sinh trong 1 hoàn cảnh điển hình là mùa xuân trên vùng núi cao.
Ở Hồng Ngài, họ ăn tết khi ngô lúa đã thu hoạch xong. Tết miền núi cao tuy rét lạnh nhưng không thể ngăn nổi vẻ đẹp của thiên nhiên đầy màu sắc của mùa xuân " những chiếc váy hoa đã phơi phới trên mỏm đá, xòe như con bước sặc sỡ. Những âm thanh rộn rã báo hiệu mùa xuân". Sự sống của con người như bừng tỉnh và hoàn cảnh ấy đã tác động tâm hồn nhạy cảm của Mị - nhất là tiếng sáo . Mị nhớ về quá khứ "ngày trước Mị thổi sáo giỏi, Mị uốn chiếc lá trên môi, thổi lá cũng hay như thổi sáo. Có biết bao nhiêu người mê, ngày đêm đã thổi sáo đi theo Mị hết núi này sang núi khác". Đối với Mị, khi nghe lại tiếng sáo, cô lại hồi ức nhớ về những kỉ niệm đẹp trước khi cô trở thành con dâu gạt nợ nhà thống lí Pá Trá - ngoài mặt là con dâu nhưng lại chẳng khác gì một kẻ người ở - thậm chí không bằng con trâu con ngựa trong cái nhà này.
Mị bừng tỉnh mãnh liệt nhất là trong "đêm tình mùa xuân", tác giả đã xoáy sâu vào nội tâm của cô bằng tiếng sáo, tiếng khèn và tiếng reo hò của đám đông đang chơi ở đầu làng vang vảng lại. Cái nồng nàn của đêm xuân ấy được cháy rõ nhất trong bữa cơm ngày tết, người nhảy, người reo hò ầm ĩ. Mĩ lén lấy hũ rượu, uống ưng ực rồi say. Chính trong tình trạng đó, nhờ men rượu tâm trạng và không khí náo nhiệt ngày tết đã khiến cô như kích động, Mị không còn thờ ơ, vô cảm như trước nữa mà là dấu hiệu 1 cô Mị của ngày xưa đang trở lại. Những kỉ niệm, hồi ức của quá khứ tươi đẹp đang lần lượt hiện lên trong đầu cô - những ngày hạnh phúc của tuổi trẻ, những bữa rượu trên bếp lửa ấm cúng bên gia đình với những tiếng sáo của biêt bao trai làng ngày đêm theo Mị.
Bằng việc nhớ lại quá khứ, Mị không còn sống trong cái bóng vô hồn như trước, sống như chết. Tiến thêm một bước nữa, "Mị thấy phơi phới trở lại, trong lòng vui sướng như đêm tết ngày trước. Mị trẻ lắm. Mị muốn đi chơi". Chính nhờ đêm tết cùng tiếng sáo ấy, long ham sống trong Mị trỗi dậy. Sức sống trước nay bị đè nén bỗng bừng lên mãnh liệt như những đợt sóng biển. Tuy đây chỉ là một chi tiết nhỏ trong tác phẩm " VCAP" của Tô Hoài nhưng đã thể hiện tâm lí và hành động thức tỉnh của một con người yếu đuối, bị cái hủ tục pk trong xã hội đè nèn. Cô Mị được thức tỉnh không chỉ do tác động bên ngoài mà còn từ trong tâm hồn, ý thức của mình thông qua ngòi bút phân tích của tác giả, ta thấy rằng con người thức tỉnh trong cái nhìn của Tô Hoài rất tinh tế và giàu tính nhân văn.
#Mình viết xong rồi, bạn có thể đánh giá hoặc tặng mình chút coin/ xu coi như phần thưởng hay ủng hộ mình ạ. Mình cảm ơn bạn nhiều ạ#