Một trong những hiện tượng nóng bỏng đang thu hút sự quan tâm đặc biệt của dư luận đó chính là hiện tượng vứt rác bừa bãi ra đường và nơi công cộng. Chúng ta không khó để bắt gặp ở những nơi công cộng như bệnh viện, nhà trường, các danh lam thắng cảnh không khó để bắt gặp những rác thải được vứt ngổn ngang bao gồm các loại rác thải từ mềm đến cứng bốc mùi hôi thối và gây ảnh hưởng đến cảnh quan của nơi công cộng đó. Ở dọc những con đường, dù có biển đổ rác hay cấm đổ rác thì chúng ta vẫn có thể dễ dàng bắt gặp những đống rác nằm ngổn ngang trên đường dù là ở thành phố hay ở những vùng quê. Nguyên nhân của hiện tượng xả rác bừa bãi trước tiên phải kể đến là do ý thức chủ quan của người dân chưa tốt, tiện tay là vứt rác vì nghĩ nơi công cộng không phải là trách nhiệm của bản thân mình. Họ chỉ nghĩ làm sao để sạch sẽ cho bản thân mình chứ không quan tâm đến sự ô nhiễm môi trường. Nguyên nhân khách quan phải kể đến là do lượng thùng rác ở nơi công cộng Việt Nam chưa đủ để đáp ứng được nhu cầu xả rác vô cùng lớn của người dân khiến cho rác thải vứt bừa bãi. Hậu quả của việc xả rác bừa bãi đó là lượng rác thải xả ra nhiều gây ảnh hưởng đến môi trường khi ngày nay ô nhiễm môi trường ngày càng tăng. Nó gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe của con người; gây mất mĩ quan cũng như gây khó khăn cho nhân viên vệ sinh trong việc thu gom và xử lí. Để khắc phục tình trạng này, mỗi con người cần tự giác ý thức phân loại rác thải, bỏ rác vào đúng nơi quy định ở những nơi công cộng. Mỗi nơi công cộng cũng cần có những biển báo đổ rác thải, bố trí thùng rác hợp lí cũng như có những hình phạt thích đáng với những trường hợp xả rác bừa bãi. Bên cạnh đó, Nhà nước, các cấp quản lí cần tuyên truyền mạnh mẽ hơn nữa những tác hại của rác thải đồng thời có hình thức xử lí nghiêm khắc đối với những trường hợp vi phạm. Việc xả rác bừa bãi ra đường và nơi công cộng không chỉ là việc của một cá nhân mà nó còn ảnh hưởng đến môi trường, đến chất lượng cuộc sống. Mỗi chúng ta hãy hãy động dù là nhỏ để hạn chế rác thải cũng như để trở thành người có ích cho đất nước, cho xã hội.