Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Ngữ văn - Lớp 5
10/04/2022 22:15:57

Hãy tả cô giáo để lại cho em những ấn tượng sâu sắc nhất

Hãy tả cô giáo để lại cho em nhưng ấn tượng sâu sắc nhất                                                                                                   các bn giải gấp giúp mk với và ccas bn đừng lấy trên mạng nha. cảm ơn các bn
3 trả lời
Hỏi chi tiết
121
1
0
Han
10/04/2022 22:24:00
+5đ tặng

Năm nay là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình nên em phải chuyển trường về Thành phố Hồ Chí Minh. Chưa quen với trường lớp, bạn bè mới làm em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre.

Cô Mai còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp Cao đẳng Tiểu học vài năm nay. Dáng cô thon thả, cao cao nhưng không quá gầy, mái tóc buông xõa ngang lưng, lại được trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng của một thiếu nữ trong độ xuân xanh. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng của cô nổi bật đôi mắt bồ câu trong và sáng, pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Đôi môi hình trái tim lúc nào cũng ươn ướt đỏ tươi như được thoa một lớp son mỏng, mỗi khi cô cười, chiếc răng khểnh bên phải nhú ra tạo cho nụ cười một nét duyên thầm đến dễ thương.

Nhà cô Mai ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Cô đi dạy bằng chiếc Dream II mà anh cô để lại trước lúc lên đường làm nghĩa vụ quân sự. Mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống điểm báo giờ học thì đã thấy cô trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp với nụ cười tươi trẻ chào đón chúng em. Tiếp xúc với cô, cái cảm giác đầu tiên theo em nghĩ có lẽ là sự thiện cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Cho nên tụi nhỏ chúng em thường ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất là giờ Tập đọc, Dù đã được đọc bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn chưa thấy được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà đến lớp nghe cô đọc, cô giảng bài em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc thì trầm trầm ấm như tiếng mẹ ru con, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng chim họa mi buổi sớm, đưa chúng em vào thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc nào không biết. Cô đã biến một giờ Tập đọc thành một giờ đi tìm cái hay, cái đẹp của cuộc sống, đến nỗi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ như muốn nán lại học thêm ít phút nữa.

Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô nổi giận với một học sinh nào. Nếu ai đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Huy lớp em bị xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy áo mưa của mình mặc vào cho Huy rồi nhờ một thầy giáo dạy ở lớp kế bên bế ra xe, còn cô thì chạy lấy xe chở Huy đến bệnh viện tỉnh cấp cứu. Cô thương chúng em như những đứa em ruột của mình: bảo bọc, che chở, bao dung, độ lượng nên cả lớp em, trong ngày tổng kết năm học đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia tay cô về nghỉ hè.

Cô Mai là vậy đó. Em ước có một ngày nào đó trở lại Bến Tre và nơi mà em đến đầu tiên là nhà cô giáo Mai của em.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng ký tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
cua
10/04/2022 22:25:32
+4đ tặng

on chữ chết , dãy số câm
Báng chỉ còn là đời gỗ
Phấn chỉ còn la đời bụi
Mái trường xưa hoa thôi kết trái
Người thầy như chiếc đò đưa
Đò đi bến vắng , người thưa bốn mùa

Người thầy thật quan trọng đối với mỗi chúng ta. Năm tháng trôi qua đi, chỉ còn có thời gian là thước đo chính xác nhất tình cảm của con người. Hồi tưởng lại quãng thời gian đã qua, không hiểu sao hình ảnh của cô Bội, cô giáo dạy em suốt 4 năm học là hình ảnh rõ nét nhất, sâu đậm nhất trong tâm trí của em.

Cô đã ngoài 50 tuổi rồi nhưng thân hình cô rất cân đối. Mái tóc cô được uốn tém gọn gàng ôm lấy khuôn mặt đầy đặn làm cho khuôn mặt của cô thêm hiền từ, phúc hậu. Làn da cô hồng hào, đôi mắt cô to và đẹp nhưng thời gian cứ trôi đi cô phái nhìn chúng em qua chiếc kinh nhỏ, tuy nhiên, ánh mắt của cô nhìn lũ học trò thân thương theo thời gian là không thay đổi, đôi mắt dịu dàng của cô làm em không thể quên được. Đôi môi cô đỏ tươi khi cười hay nói cũng để lộ hàm răng trắng. Trên khuôn mặt của cô có những nếp nhăn thể hiện sự tần tảo vất vả bên trang giáo án để cho chúng em những bài học hay. Hàng ngày tới lớp cô thường mặc những bộ quần áo tối màu hay những bộ đồng phục của nhà trường.

Bài giảng của cô luôn sinh động, hấp dẫn học trò chúng em không chỉ nhờ vào nội dung bài học sâu sắc mà còn nhờ giọng nói lúc cao lúc trầm bổng của cô tô thêm sinh động cho bài. Mỗi khi chúng em chưa hiểu bài lắm cô lại giảng kĩ lại rồi mới chuyển sang phần luyện tập, nhớ hiểu kĩ về phần lí thuyết nên khi làm bài chúng em rất ít khi sai.

Cô Bội là người mẹ hiền thứ hai của chúng em. Cô là người  dìu dắt dắt và cho chúng em những kiến thức hay. Dù mai này có phải rời xa mái trường tiểu học Độc Lập thân yêu, xa các cô để đi những bước tiếp trên con đường học vấn của mình nhưng những kỉ niệm vê cô Bội sẽ mãi trong tâm trí của em, em sẽ không bao giờ quên ơn dạy dỗ của cô.

0
0
Trần Bảo Nhi
10/04/2022 22:27:25
+3đ tặng
Vừa hôm nào còn bỡ ngỡ khi lần đầu bước chân vào ngôi trường đầu tiên, vậy mà năm nay đã là năm cuối cùng của bậc Tiểu học. Vì hoàn cảnh gia đình bố mẹ em chuyển công tác nên em cũng phải chuyển trường về sống và học tập trên thành phố Hồ Chí Minh cùng bố mẹ. Ở nơi đây, giữa một môi trường sống mới, giữa thầy cô, bạn bè  mới với bao ngỡ ngàng, xa lạ, em lại càng nhớ đến cô Mai, cô giáo dạy em năm lớp Bốn vừa rồi tại thị xã Bến Tre. Cô Mai chính là cô giáo đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho em mà em đã từng học những năm Tiểu học.

Cô Mai vẫn còn rất trẻ. Cô vừa tốt nghiệp trường cao đẳng chuyên nghiệp và được phân công công tác tại trường em vài năm nay. Dáng cô thon thả, cao cao nhưng không quá gầy, mái tóc cô dài ngang lưng lúc nào cũng buông xõa, mái tóc ấy được trời phú cho những gợn sóng tự nhiên càng tôn thêm vẻ mềm mại, duyên dáng của một thiếu nữ đang trong độ thanh xuân. Trên gương mặt trái xoan trắng hồng nổi bật lên đôi mắt bồ câu trong sáng, có pha lẫn vẻ hiền dịu, ấm áp và hồn nhiên. Mỗi khi cô cười, để lộ chiếc răng khểnh tạo cho nụ cười một nét duyên thầm đến dễ thương.

Cô sống cùng gia đình ở ngã ba Tân Thành, cách trường học vài cây số. Bất kể mùa nắng hay mùa mưa, hễ nghe thấy trống báo giờ học thì chúng em đã thấy cô trong bộ áo dài màu thiên thanh bước vào lớp, hiện diện trên khuân mặt là nụ cười tươi trẻ chào đón chúng em. Học những giờ dạy đầu tiên của cô, cái cảm nhận đầu tiên mà em nhận được có lẽ là sự thiện cảm và sau đó là sự cảm mến thân thương. Chính vì cái thân thiện đó của cô mà tụi nhỏ chúng em thường ríu rít xung quanh cô như một bầy chim non sum vầy quanh mẹ. Em thích nhất khi học cô là giờ tập đọc. Dù đã đọc trước bài thơ, bài văn nhiều lần ở nhà nhưng em vẫn chưa cảm nhận được cái hay cái đẹp của nó. Ấy vậy mà khi nghe cô đọc, cô giảng bài trên lớp em mới thấy hấp dẫn làm sao. Giọng đọc của cô thật truyền cảm, lúc thì trầm ấm như tiếng mẹ ru, lúc thì thánh thót ngân vang như tiếng chim họa mi chào buổi sáng, đưa chúng em vào một thế giới huyền ảo của ngôn từ lúc nào không biết. Cô đã biến một giờ học thành một giờ đi tìm cái hay, cái đẹp của cuộc sống, đến khi trống báo hiệu giờ chơi rồi mà tụi em cứ lưu luyến như chưa muốn kết thúc giờ học. Từ khi còn học mầm non đến nay, cô Mai là cô giáo đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho em.
 

Trong suốt cả năm học, em chưa bao giờ thấy cô trách mắng một bạn học sinh nào. Nếu bạn nào đó không thuộc bài, cô nhẹ nhàng góp ý, khuyên bảo chân tình như một người mẹ, người chị của chúng em. Em còn nhớ có một lần bạn Hà lớp em bị xỉu ở trong lớp khi ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô vội vàng lấy chiếc áo mưa duy nhất của mình mặc vào cho Huy rồi nhờ bác bảo vệ bế ra xe, còn cô đội mưa ướt đẫm chạy xe chở Hà đến bệnh viện cấp cứu. Cô thương chúng em như những đứa em ruột của mình: bao bọc, che chở, khoan dung, độ lượng nên cả lớp em bạn nào cũng rất yêu quý, kính trọng cô. Trong ngày tổng kết năm học  đứa nào đứa nấy khóc sướt mướt trước lúc chia tay cô để về nghỉ hè.

Cô Mai là vậy đó. Em ước có một ngày nào đó trở lại Bến Tre, nơi mà em đến đầu tiên là ngôi trường em đã học với bao kỉ niệm và người em muốn gặp đầu tiên là cô Mai. Cô không chỉ là cô giáo đã để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho em nữa mà hình ảnh cô đã đọng lại trong trái tim tất cả thế hệ học sinh chúng em

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng bạn bè học sinh cả nước, đến LAZI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo