Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Tả về 1 con vật mà em yêu thích

Tả về 1 con vật mà em yêu thích 
2 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
94
1
0
Nguyen Mai Anh
15/04/2022 20:53:17
+5đ tặng
Trong nhà em nuôi rất nhiều loài vật nhưng thông minh và gắn bó với em nhất là chú chó Lu Lu.
 
Lu Lu được mua về nhà em từ hồi còn bé xíu, tính đến nay cũng 2 tuổi, bằng tuổi đứa em gái em. Lúc mới về nhà, chắc vừa phải xa mẹ nên chú cún nhút nhát vô cùng, ai cho gì ăn nấy chỉ quanh quẩn nơi góc bếp chứ chẳng dám chạy nhảy hay đi đâu. Sau một thời gian quen dần với mọi người trong gia đình thì Lu Lu bắt đầu dạn dĩ hơn. Bố làm cho Lu Lu một chiếc chuồng trong hiên nhà rồi lót vài mảnh vải ấm. Lu Lu có vẻ rất thích chiếc chuồng, nó cứ chui ra rồi lại tự chui vào như một trò chơi của trẻ con.
 
Lu Lu có một bộ lông vàng óng, em cũng chẳng biết nó thuộc giống chó gì. Năm nay 2 tuổi Lu Lu nhìn trông to lớn vô cùng, chẳng bù cho lúc trước bé xíu lũn cũn. Lu Lu nặng tầm khoảng 15 kg, đối với người trong nhà rất hiền lành nhưng đối với khách lạ thì rất dữ tợn. Hàm răng chú trắng bóng, sắc lẻm, cái lưỡi hồng hồng suốt ngày thè ra thở. Đôi tai thính cứ có tiếng động lạ là lại vểnh lên. Chiếc đuôi cong cong ngoáy tít lên mỗi khi em xoa đầu hoặc chơi đùa với nó.
 
Lu Lu rất thông minh, chuyện gì cũng dạy một lát là hiểu. Lu Lu biết đi vệ sinh đúng chỗ, không bao giờ bước chân vào nhà, bao giờ cũng đợi người cho ăn mới ăn chứ không khi nào ăn vụng. Không những thế Lu Lu còn biết đi bằng 2 chân như một chú chó trong rạp xiếc. Trong nhà em không khi nào có chuột bởi Lu Lu bắt chuột rất tài, lũ chuột phá phách vậy mà không bao giờ dám bén mảng đến gần. Lu Lu thích nhất là chơi trò đuổi bắt. Cứ mỗi lần em chạy là nó lại đuổi theo với vẻ mặt vô cùng hào hứng. Đêm đến, khi cả gia đình ngủ say thì Lu Lu lại âm thầm thức canh cho giấc ngủ của mọi người.
 
Cả nhà em ai cũng yêu quý Lu Lu. Lu Lu cũng rất gắn bó với mọi người. Đã từ lâu Lu Lu như là một thành viên không thể thiếu của gia đình.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Mai
15/04/2022 20:53:21
+4đ tặng

Nhà tôi không thích nuôi động vật cho lắm, nhưng với Bông lại là một ngoại lệ. Chú thỏ “ra mắt” gia đình tôi trong một lần cả nhà đang đi dạo và thấy có người rao bán thỏ để giết thịt. Thương thỏ con đáng yêu, tôi đã năn nỉ bố mẹ cho đem về nuôi. Và bố mẹ tôi hoàn toàn tán thành. Từ đó, chú thỏ con hai năm tuổi chính thức trở thành một thành viên gia đình tôi.

Cái tên Bông là tôi đặt cho nó. Bởi nhìn nó chẳng khác gì một cục bông cả. Một cục bông nhỏ xinh, màu trắng mềm mại mà nặng tới 2 kg. Thật là thích mỗi khi ôm bông vào lòng để vuốt ve bộ áo của nó mãi không biết chán. Chiếc đầu nhỏ xíu màu trắng gắn bên trên đôi tai cùng nhỏ xinh. Phía trong màng tai còn hơi chút ửng hồng. Đôi mắt của Bông mới thật đáng yêu, to tròn, màu đỏ với một viền hồng bên ngoài. Tôi cứ nghĩ là do Bông nhớ mẹ nhưng thì ra, những con thỏ khác cũng vậy. Chiếc mũi nhỏ xinh phơn phớt hồng và chiếc miệng nhỏ nhắn từ từ nhai lá thật là đáng yêu. Nhiều người tưởng Bông không có đuôi đấy. Vì đuôi của nó chỉ bé tí như ngòn tay cái.

Bông rất ngoan và đáng yêu. Nó đặc biệt thích ăn cà rốt nhưng không dám đòi. Những khi không mua được cà rốt, đành phải cho Bông ăn rau muống, nó cũng ăn rất ngoan ngoãn. Tôi rất thích ngồi nhìn bông ăn : ăn từ từ, chậm rãi, hưởng thụ và rất bình yên. Bông thích ra ngoài vườn, nằm người tôi và sưởi nắng. Cả ngày, nó chỉ ở trong chiếc nhà bằng gỗ do bố làm cho, chỉ đợi tôi đi học về là mừng rỡ, nhảy cẫng lên. Mỗi khi phải xa Bông là tôi cũng nhớ không chịu được, chẳng có cục bông để vuốt ve, chẳng có bạn chia sẻ khi buồn, khi xem phim, …

Chúng tôi đã trở thành bạn của nhau, và dường như không thể tách rời. Một lần trời trở lạnh, tôi không chú ý mà bỏ quên Bông ở ngoài hiên. Hôm sau, nó uể oải, thân lạnh ngắt. Tôi sợ phát khóc lên. Nghĩ đến Bông sẽ chết, tôi chẳng còn ai bên cạnh, trò chuyện, tôi càng khóc to hơn. May mà bác sĩ đến khám và tiêm thuốc, Bông đã trở lại bình thường sau mấy ngày. Từ đó, mỗi khi thời tiết thay đổi, tôi không thèm xem đến bản thân, luôn lo xem Bông thế nào rồi.

Từ ngày có Bông, cuộc sống của tôi bỗng vui vẻ và hạnh phúc hơn nhiều. Giá mà tôi và Bông có thể sống hạnh phúc bên nhau thì thật là tốt !

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×