Năm nào cũng vậy, cứ nghỉ hè là bố mẹ lại cho em về thăm quê nội. Quê nội em ở Thanh Hoá. Nhà ông bà nội ở ngay cạnh dòng sông Mã. Ngày ngày, em được ngắm dòng sông với bao điều thú vị, bất ngờ. Bình minh, dòng sông mang vẻ đẹp sáng trong của ngày mới. Buổi trưa, buổi chiều, dòng sông đẹp với không khí của cảnh tàu thuyền xuôi ngược trên sông. Em thích ngắm dòng sông vào các thời khắc trong ngày. Nhưng em thích nhất là được ngắm nhìn dòng sông vào lúc hoàng hôn.
Trước lúc hoàng hôn, bầu trời như thấp dần xuống, mây bay chầm chậm, dòng sông trôi lững lờ. Mọi người hối hả, vội vàng về nhà sau một ngày làm việc mệt nhọc. Những con thuyền xuôi ngược đang chuẩn bị tìm bến đậu. Trên bờ sông, đàn trâu no căng đang thung thăng về chuồng, con trâu nghé chạy theo í óe gọi mẹ. Những cơn gió từ lòng sông thổi vào mát lạnh, không khí trong lành thoáng đãng.
Mặt trời từ từ lặn dần ở đỉnh núi phía xa xa. Hoàng hôn bắt đầu buông xuống, mặt sông sáng màu ngọc lam in những vệt mây hồng rực rỡ của trời chiều. Những con thuyền chậm trôi làm mặt sông long lanh lóng lánh trong ráng chiều. Nhìn xuống mặt nước, em thấy những mảng sắc màu khác nhau, có lẽ nó sáng lên bởi những ánh đèn điện vừa thắp của những ngôi nhà nằm bên bờ sông, ánh sáng loang ra nhấp nháy, lung tinh thật đẹp. Dòng sông vẫn hiền hòa, lặng lẽ như mang trong mình một hơi thở khoan khoái, thư giãn. Vẫn trôi đấy, vẫn chảy đấy nhưng nhẹ nhàng tha thướt như dải lụa, như thiếu nữ duyên dáng, mềm mại đáng yêu.
Cảnh hoàng hôn trên dòng sông Mã như một bức tranh tuyệt vời, có sức hấp dẫn lạ kì. Em yêu lắm dòng sông quê nội. Dù đã xa quê, nhưng em luôn nhớ về quê hương Thanh Hoá anh hùng, nhớ điệu hò “dô huầy” chân chất yêu thương, nhớ dòng sông êm đềm, sâu lắng làm say lòng người vào lúc hoàng hôn.