Tiếng ca từ văn chương bao giờ cũng vui tươi và rạo rực, giai điệu của văn chương bao giờ cũng đằm thắm và ngọt ngào. Khi những cung bậc cảm xúc ấy được cất lên, chúng giống như một nốt nhạc du dương va chạm với tâm hồn người đọc. Từ đó, văn chương sẽ giúp con người có những nhận thức mới mẻ và cảm nhận sâu sắc hơn về cái đẹp của cuộc đời, cái đẹp trong từng trang thơ. Đối với em, môn văn là một thứ gì đó rung cảm trái tim em. Nó chân thành và rất mộc mạc. Hôm đó cũng như bao ngày em tới lớp. Nhưng lạ thay, lớp em hôm nay lại háo hức hơn ngày thường. Hoá ra là lớp em đã được phát bài môn văn. Cô thông báo có 1 bạn được 1 con 10 nên lớp rất háo hức. Em cũng chẳng bận tâm lắm cho đến khi con bạn thân của em chạy tới.
- Phương, mày được 10 điểm kìa. 10 điểm lận đó.
- Thật hả, ôi vui quá!
- Hihi, t được làm bạn thân với chuyên văn kìa. Hí hí.
- Này nhá, thôi về chỗ ngồi đi. Gần vào học rồi.
Dù nói vậy nhưng lòng em quả thực rất rạo rực. Em tự nhủ với lòng mình là sẽ cố gắng hơn nữa.