Cơn mưa kéo dài nửa tiếng mới ngớt dần rồi dừng hẳn, trả lại cho bầu trời màu áo xanh. Mặt trời sau áng mây trắng xốp bồng bềnh, mềm mại nhảy ra, nhẹ nhàng chiếu xuống không gian tia nắng vàng rực rỡ. Cơn mưa tới dường như đã xua đi cái ngột ngạt, oi bức, làm nhạt đi ánh nắng chói chang. Chị gió nhè nhẹ vẫn còn lưu luyến làng quê mà chưa rời đi, vui vẻ đùa nghịch cùng những tán lá xanh rờn. Cơn mưa đi qua, để lại cho làng quê một bộ áo mới. Con đường làng quen thuộc được gột rửa kĩ lưỡng, cuốn đi những lớp bụi bẩn sau bao ngày nắng nóng. Trên đường, mọi người lại tiếp tục một cuộc sống thường nhật nhưng dường như nét mặt ai cũng dịu đi những mệt mỏi, vất vả. Bên đường, hàng cây xanh như được uống no nước, xanh mát, tràn trề sức sống. Trên cành, một chú chim nhỏ đang giũ đôi cánh ướt nhẹp trong nắng vàng, có lẽ vữa nãy chưa kịp trú mưa trông đến tội nghiệp. Những chú chim sơn ca từ nơi trú ẩn bay ra, nhảy nhót chuyền cành, hót líu lo, như gửi lời cảm ơn tới cơn mưa đã đem đến những điều tuyệt vời cho muôn vật.