Vẻ đẹp phong phú và sống động của rừng trong đoạn trích “Đi lấy mật” của tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Đoàn Giỏi “Đất rừng phương Nam” đã để lại trong tôi nhiều ấn tượng khó phai nhất. Sau những giây phút yên tĩnh của rừng lúc ban mai biến đi cùng làn gió thổi rao rao với khối mặt trời tròn tuôn ánh sáng vài và làn hơi đất nhè nhẹ tỏa hương rồi tan dần theo hơi ấm mặt trời. Rừng cây đã bắt đầu trở nên sống động với những màu sắc và âm thanh đa dạng hơn của tiếng chím hót líu lo, hương hoa ngọt ngào cùng làn gió, động vật thì cũng bắt đầu động đậy. Nơi đây rộn ràng và nhộn nhịp các loài chim trông thật đẹp mắt biết bao khiến An phải thốt lên: “Chim đẹp quá, Cò ơi!”. Đứng trước khung cảnh tươi mới, sống động đó cũng khiến cho lòng người cảm thấy xao xuyến và cảm thán. Tác giả đã dùng những câu văn miêu tả hết sức tinh tế và chọn lọc để mang đến những cảm xúc bình dị nhất.