Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi
----- Nội dung dịch tự động từ ảnh -----
Bài tập 1:
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Lần đầu tiên tôi theo tía nuôi tôi và thằng Cò đi “ăn ong” đấy! Mấy hôm trước, má nuôi tôi
đã kể tỉ mỉ cho tôi nghe cách gác kèo ong thế nào, nhưng tôi vẫn chưa hình dung được "ăn ong"
ra sao. Những điều mả nuôi tôi kể, trong các sách giáo khoa không thấy nói. Khoa học tự nhiên ở
trường chỉ mới cho tôi một khái niệm chung chung về loài ong, về những lợi ích của con ong, đại
khái vậy thôi. Hiển nhiên từ những thời xa xôi thuở con người ăn lông ở lỗ cho đến ngày nay,
người ta vẫn đi tìm lấy mật rừng bằng cách theo dấu đường bay của những con ong về tổ. Người
ta phải khó nhọc lắm mới đưa được con ong rừng về nuôi thành con ong nhà, vì như thế, việc lấy
mật sẽ dễ dàng và đảm bảo hơn.
Trong kho tàng của những nhà nuôi ong trên thế giới ghi chép trong các sách vở mà tôi được
nghe thầy giáo tôi kể, không thấy có nơi nào nói đến việc lấy mật bằng cách gác kèo như má nuôi
tôi đã bảo cho tôi nghe vừa rồi.
- Thôi, dừng lại nghỉ một lát, bao giờ thằng An đỡ mệt, ăn cơm xong hẵng đi! - Tía nuôi tôi
ra lệnh cho chúng tôi như vậy.
Quả là tôi đã mệt thật. Tía nuôi tôi chỉ nghe tôi thở đằng sau lưng ông thôi mà biết chứ ông
có quay lại nhìn tôi đâu! Chúng tôi đã bơi xuồng đi từ lúc gà vừa gáy rộ canh tư. Thằng Cò thì coi
bộ chưa thẩm tháp gì. Cặp chân của nó như bộ giò nai, lội suốt ngày trong rừng còn chả mùi gì
nữa là!
(Đoàn Giỏi, Đất rừng phương Nam)
Câu I. Đoạn trích trên kể về sự việc gì? Kể theo ngôi thứ mấy? Người kể chuyện là ai?
Câu 2. Từ “ăn ong”; “ăn lông ở lỗ” nghĩa là gì?
Câu 3. Tìm chi tiết thể hiện tình yêu thương của tía nuôi dành cho An?
Câu 4. “Khoa học tự nhiên ở trường chỉ mới cho một khái niệm chung chung; những nhà nuôi
ong trên thế giới ghi chép trong sách vở cũng không thấy có nơi nào nói đến việc lấy mật bằng
cách gác kèo”. Chi tiết này nói lên điều gì?
Câu 5. Chi tiết “Cặp chân của nó như bộ giò nai, lội suốt ngày trong rừng còn chả mùi gì nữa
là” cho biết nhân vật Cò là người như thế nào?
Câu 6. Qua câu chuyện trên, em có nhận xét gì về nhân vật An?
Bài tập 2:
Đọc đoạn trích sau và trả lời câu hỏi:
Chắc tôi ngủ một giấc lâu lắm thì phải. Khi tôi mở mắt ra, thấy xuồng buộc lên một gốc cây
tràm. Không biết tía nuôi tôi đi đâu. Nghe có tiếng người nói chuyện rì rầm bên bờ. “A! Thế thì
đến nhà chú Võ Tòng rồi!”. Tôi ngồi dậy, dụi mắt trông lên. Ánh lửa bếp từ trong một ngôi lều
chiếu qua khung cửa mở, soi rõ hình những khúc gỗ xếp thành hình bậc thang dài xuống bển. Tôi
bước theo ra khỏi xuồng, lần theo bậc gỗ mò lên. Bỗng nghe con vượn bạc má kêu” Ché... ét,
ché... ét” trong lều, và tiếng chú Võ Tòng nói “Thằng bé của anh nó lên đấy!”.
- Vào đây, An! - Tía nuôi tôi gọi.
Tôi bước qua mấy bậc gỗ trơn tuột và dừng lại chỗ cửa. Con vượn bạc má ngồi vắt vẻo trên
một thanh xà ngang, nhe răng dọa tôi. Tía nuôi tôi và chú Võ Tòng ngồi trên hai gộc cây. Trước
mặt hai người, chỗ giữa lều, có đặt một cái bếp cà ràng, lửa cháy riu riu, trên cà ràng bắc một chiếc
nồi đất đậy vung kín mít. Chai rượu đã vơi một đĩa khô nướng còn bày trên nền đất ngay dưới
chân chủ và khách, bên cạnh hai chiếc nỏ gác chéo lên nhau.
- Ngồi xuống đây chú em.
- Chú Võ Tòng đứng dậy, lỗi một gộc cây trong tối đặt bên bếp lửa. Chú cởi trần, mặc chiếc
quần kaki còn mới nhưng coi bộ đã lâu không giặt (chiếc quần lính Pháp có những sáu túi). Bên
hông chú đeo lủng lẳng một lưỡi lê nằm gọn trong vỏ sắt, đúng như lời má nuôi tôi đã tả. Lạu còn
thắt cái xanh- tuya- rỗng nữa chứ!
(Đoàn Giỏi, Đất rừng phương Nam)
0 trả lời
688