Nhà tôi có một khu vườn rộng. Bố trồng rất nhiều hoa. Buổi chiều ra đồng về, bố thường dẫn tôi ra vườn. Hai bố con thi nhau tưới. Bố hay bảo tôi nhắm mắt lại, dẫn tôi đi chạm từng bông hoa và đoán xem đó là hoa gì. Lúc đầu, tôi nói sai. Nhưng sau một thời gian, tôi có thể đoán được tất cả loài hoa trong vườn. Sau nhà tôi có một con sông nhỏ. Những ngày hè, bố thường dẫn tôi ra tắm. Một hôm cả nhà đang ăn cơm, mọi người nghe thấy tiếng hét. Tôi đoán ra được tiếng hét phát ra từ hướng nào, mẹ nói rằng ở bờ sông. Bố đã chạy ra, cứu được thằng Tí. Từ đó, thằng Tí hay đem ổi sang biểu bố. Mặc dù, bố ít khi ăn ổi nhưng vẫn vui vẻ ăn. Khi tôi thắc mắc, bố đã giải thích về giá trị của món quà. Bố lại nghĩ ra trò chơi khác. Thay vì chạm hoa, tôi sẽ chỉ ngửi và đoán tên. Trò chơi diễn ra liên tục cho đến khi tôi đoán được tất cả mùi hương. Đêm, tôi mở cửa sổ và nói với bố hoa hồng đã nở. Nhưng bố không tin, xách đèn ra soi và đúng như vậy. Bố nói tôi có cái mũi tuyệt nhất thế giới