Ông giáo trong truyện ngắn" Lão Hạc" của Nam Cao là một người tri thức nghèo nhưng lại giàu lòng yêu thương và nhân hậu. Giống lão Hạc ông giáo cũng có những thứ mình coi là báu vật, đó chính là sách. Dù gia đình ông không khá giả hơn là bao, nhưng ông vẫn rất tình cảm và luôn giúp đỡ người khác. Ông coi lão Hạc như một người bạn của mình, lắng nghe , tâm sự, chia sẻ, giúp đỡ lão Hạc khi cần. Ông giáo luôn muốn giúp đỡ lão Hạc, chỉ cho là có củ khoai, chén rượu, khi lão Hạc từ chối sự giúp đỡ của ông, ông giáo rất buồn nhưng vẫn thông cảm cho lão . Cũng chính ông giáo là người đã giữ gìn mảnh vườn và số tiền ít ỏi của lão Hạc để đưa cho cậu con trai của lão . Đó là những phẩm chất vô cùng đáng quý . qua đó ta thấy được, ông giáo là một người vừa đáng thương ,đáng quý khiến ta phải học tập và noi theo.