Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Loài chó là loài trung thành và tình nghĩa nên em rất thích loài vật này. Hai năm trước gia đình em có nuôi một con chó, em gọi nó bằng cái tên rất đáng yêu Memi. Bà em có một đàn cho Meni là con chó bé nhất, nhưng lại mũm mĩm đáng yêu em rất thích và đã xin được bà cho về để nuôi.
Memi có bộ lông vàng rất mượt, chiếc đuôi cong dễ thương và đầy đặn. Chiếc đầu nhỏ nhắn cùng đôi mắt lanh lợi, dễ thương. Memi cũng rất điệu, lúc nào cũng thích em vuốt ve cái bộ lông của nó vào mỗi sáng sớm, thỉnh thoảng chạy, nhảy trong sân đầy nhanh nhẹn và thu hút trông như những điệu khiêu vũ vậy. Em yêu nhất là những lúc được trò chuyện với Memi, cô nàng cứ thích quẫy quẫy cái đuôi của mình rồi gục vào đôi chân của em mà nghe em thủ thỉ. Mỗi lần vui, buồn em đều tâm sự với Memi, giữa chúng em không phải là tình cảm của chủ, em cảm nhận như của những người bạn thân vậy.
Rồi thơi gian ấy, vì bận bịu với đống bài tập và áp lực chuyện thi cử nên em đã không quan tâm nhiều đến nó nữa. Chắc vì thế mà Memi cũng tủi thân nên không còn quấn em như trước nữa, thỉnh thoảng lại chạy ra hàng xóm chơi với lũ trẻ bên ấy
Như thường lệ, em hay ngồi bàn học bài, Memi đi chơi. Khoảng 30 phút thì em nghe tiếng vọng từ nhà hàng xóm. Nhưng vì quá mải mê vào làm bài tập chưa em nên em gắng làm thêm. Khoảng tầm 10 phút sau tiếng kêu ấy vẫn còn nhưng nhỏ dần rồi không nghe nữa, lúc này em nghe tiếng bố em lật đật từ ngoài cửa chạy vào:
- Hoa ơi, cái Hoa đâu rồi, con Memi nó bị người ta đập vào đầu sắp chết rồi đây này
Lúc này em ra mới hoảng hồn trong sợ hãi:
- Có chuyện gì thế bố...con Memi bị làm sao cơ ạ?
Trời ơi! Nhìn cặp mắt cụp xuống vì mệt, đầu bê bết máu mà em vừa xót, vừa lo, vừa sợ. Có lẽ nào khi những tiếng kêu ấy bắt đầu cất lên là khi Memi đang bị người ta đánh sao? những cảnh tượng đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu em, em vô tâm quá, chỉ tại em nên Memi mới ra nông nỗi này. Lúc ấy nước mắt chỉ trực trào ra, em thương Memi và cũng tự trách bản thân mình càng căm thù bọn tàn ác kia, chúng chỉ vì cãi lợi trước mắt mà nhẫn tâm sát hại con chó đáng thương.
Em đỡ Memi dậy, lấy sữa trong bịch đút từng chút một vào miệng. Vết đánh vào đầu khá sâu nên phải mất 2 tháng sau Memi mới dần lành hẳn. Từ đó em và Memi càng thân nhay hơn, cho dù em có bận gì thì cũng quan tâm và chăm sóc cho nó
Câu chuyện ấy xảy ra cũng đã lâu giờ nhắc lại em vẫn thấy nổi gai ốc lên. Mong rằng Memi và em sẽ có nhiều thời gian bên nhau hơn nữa.
Hãy kể về một kỉ niệm đáng nhớ đối với một con vật nuôi mà em yêu thích mẫu 2Trong cuộc sống, mỗi chúng ta sẽ có những kỉ niệm cho riêng mình, dù đẹp đẽ hay buồn đau cũng theo ta đến cuối đời này và là những mảnh ghép quan trọng giúp chúng ta trưởng thành hơn. Một trong những kỉ niệm khiến em nhớ mãi đến tận bây giờ chính là câu chuyện xảy ra hai năm trước với chú chó nhỏ của em.
Ba năm trước, gia đình em mới chuyển đến khu phố này sinh sống để tiện cho công việc của bố mẹ em. Khi chuyển đến ngôi nhà mới, em có xin bố mẹ cho nuôi một chú chó và bố mẹ em đã đồng ý. Bố em đưa về một chú chó Phú Quốc và bảo đây là giống chó vô cùng thông minh, gần gũi với con người. Em đặt tên cho chú là Bún. Hằng ngày em chơi với chú, cho chú ăn, tắm cho chú, tình cảm của cả hai rất khăng khít, gắn bó. Cuộc sống của gia đình em vô cùng bình yên và cứ thế trôi đi. Chẳng mấy chốc, Bún đã lớn trở thành một chú chó trưởng thành có thể giúp em trông nhà và thậm chí là sai chú làm một số công việc trong gia đình.
Tuy nhiên, việc học tập của em ở trên trường lại không thuận lợi, cá bạn thường xuyên trêu đùa em và đôi lúc có những hành động thái quá làm em vô cùng tủi thân. Một hôm, đi học về, các bạn có rủ em đi đá bóng ở một sân vận động khá xa nhà, em tin tưởng và đi theo chỉ dẫn của các bạn. Họ dẫn em đến một nơi nào đó lạ hoắc và hẻo lánh mà trước giờ em chưa từng nhìn thấy hay đến đây. Đến một khu vắng vẻ, bỗng mấy người đó lao vào trói tay em vào cái cây gần đó và trêu đùa em, còn bảo để em ở đây đến khi trời tối mới quay lại thả em ra để em về nhà. Nói xong, mấy người đó lên xe và phóng đi mất. Em bơ vơ giữa trời đất và khóc vì sợ hãi. Như thường lệ, buổi trưa mẹ sẽ phần cơm cho em ở nhà, em đi học về sẽ tự ăn và chơi với Bún sau đó chiều lại đi bộ đến trường. Giữa nơi hoang vu, vừa đói vừa sợ em cứ khóc và kêu gào nhưng không ai nghe thấy. Hồi lâu, đã quá mệt, em thiếp đi lúc nào không hay. Bỗng em nghe có tiếng chó sủa inh ỏi, nghe tiếng quen quen em mở mắt nhìn, thì ra là Bún. Nó thấy em đứng bị trói bèn lại và dùng hàm răng sắc nhọn cắt đứt sợi dây; em ôm lấy nó, nó liếm mặt em và cái đuôi ngoáy tít như là an ủi, vỗ về em. Sau đó, em theo Bún đi về nhà, không hiểu bằng cách nào đó, Bún lại biết được em ở đây và có thể tìm được em. Nhưng con đường này có vẻ nó rất thuộc. Sau khi về nhà ăn uống và nghỉ ngơi, em ôm lấy nó, vỗ về, xoa dịu như một lời cảm ơn. Em có báo lại với bố mẹ về những chuyện đã xảy ra, sau đó bố mẹ trao đổi với cô giáo và những bạn hay trêu em đã phải nhận hình phạt thích đáng. Từ ngày hôm đó trở đi, ngày nào Bún cũng đến cổng trường đợi em tan học và cùng em về nhà. Em có thêm một người bạn thực thụ cùng mình đi trên con đường quen suốt hai năm học qua.
Có thể với nhiều người, chó chỉ là loại động vật thấp kém, nhưng đối với em, chúng là những người bạn gần gũi, thân thiết; nhất là Bún - người hùng của em. Những kỉ niệm với chú em sẽ không bao giờ quên và luôn khắc ghi trong tim mình.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |