Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết đoạn văn có sử dụng độc thoại nội tâm và nghị luận

Viết đoạn văn có sử dụng độc thoại nội tâm và nghị luận (ko chép mạng)
nghị Tuân,
2 trả lời
Hỏi chi tiết
195
2
0
Phạm Tuyên
03/12/2022 00:34:55
+5đ tặng
Có lẽ trong cuộc đời này mãi mãi tôi sẽ không thể nào quên những kỉ niệm với mẹ trong những tháng ngày thơ ấu ấy. "Riêng mặt trời chỉ có một mà thôi và mẹ em chỉ có một trên đời" Câu hát ấy cứ ngân nga mãi trong tâm trí tôi từ thơ bé tới khi trưởng thành hơn , về mẹ, về những kí ức tuổi thơ gắn liền với người phụ nữ yêu thương tôi vô bờ. Hôm nay khi dọn tủ đồ ,tôi thấy chiếc hộp đỏ quen thuộc - chiếc hộp chứa đựng cả bầu trời tuổi thơ của tôi với mẹ , mở chiếc hộp ra cũng là mở cánh cửa của xúc cảm và dòng kí ức trong tôi là ùa về: 
- Con gái ở nhà ngoan nhé, mẹ đi làm và sẽ về sớm mua bánh rán mà con vẫn thường rất thích nha ! 
- Vâng ạ 
Nói rồi mẹ quay lại cười một cách dịu dàng rồi cắp chiếc cặp cũ đi làm. Mẹ tôi vẫn thế, vẫn luôn tất tả lo toan cho tôi và gia đình. Dẫu tôi có lớn thế nào thì trong mắt mẹ ,tôi vẫn là đứa con gái bé bỏng và luôn cần được mẹ chở che . Cầm chiếc hộp kí ức trên tay, tôi nâng niu và trân trọng nó hơn bao giờ hết. Trong ấy là những tấm ảnh với mẹ, là đôi tất mà mẹ đan cho tôi ngày bé. Mẹ luôn dành những điều tốt đẹp cho tôi . Mẹ chưa khi nào quên những thứ mà tôi thích, chưa từng bỏ qua những điều mà tôi yêu . "Mẹ thích gì nhất nhỉ?" , câu hỏi ấy chợt nảy ra trong đầu tôi. Nghĩ rồi hai hàng nước mắt tôi bỗng trào ra chẳng thể dừng lại. Tay tôi khẽ run run, lật giở từng tấm ảnh của tôi và mẹ. Tuy chưa từng nói ra nhưng trong tâm trí tôi, mẹ vẫn luôn là động lực, là chỗ dựa để tôi vượt qua những khó khăn, thử thách trong cuộc sống.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
0
0
phùng gia bảo
03/12/2022 00:54:59
+4đ tặng
Tôi vừa phải nằm viện một tuần vì bị ốm. Hôm nay là ngày tôi dược ra viện. Trên đường về nhà, xen với nỗi vui mừng là nỗi lo. Lo vì không biết phải xoay xở sao đây để bù đắp bài vở trong những ngày qua. Tôi vừa bước vào nhà thì bé Hoa, em tôi, nhảy cẫng ra và bi bô:
- Anh Hưng ơi! Có chị nào nho nhỏ, chị nói với bố là bạn của anh. Ngày nào chị ấy cũng đến lấy vở về chép bài cho anh. Chị ấy còn cho em kẹo nữa cơ đấy!
- Ừ.
Rồi không kịp nhìn những viên kẹo trên tay em, tôi lao ngay vào phòng học. Tay tôi run run giở vội những tờ giấy trắng. Không lẽ lại là cái Hà? Có phải là Hà không nhỉ? Thôi đúng Hà rồi. Tôi lặng đi. Chính Hà đã âm thầm giúp tôi trong những ngày qua. Vậy mà đã có lúc tôi nghĩ xấu về Hà. Lúc này tự dưng trong lòng tôi dâng lên một niềm cảm xúc khó tả. Không thể kìm nén nổi lòng mình, tôi thốt lên:
- Hà ơi! Cảm ơn bạn nhé!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập liên quan
Bài tập Ngữ văn Lớp 9 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo