Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết bài văn nêu cảm nghĩ về 1 tấm gương việc tốt để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất

Viết bài văn nêu cảm nghĩ về 1 tấm gương việc tốt để lại trong em ấn tượng sâu sắc nhất ( có viết dàn ý chi tiết)
giúp mik với ạ. Mình cảm ơn
2 trả lời
Hỏi chi tiết
1.532
2
1
Vinh
09/12/2022 19:05:42
+5đ tặng

Cô giáo em cũng rất mực tâm lý với học sinh, vào mỗi buổi học thứ sáu hằng tuần, bên trong chiếc cặp màu đen đã cũ của cô là những điều bí ẩn diệu kỳ khiến chúng em vô cùng hào hứng. Đó là một chiếc cặp mà chúng em gọi là bảo bối thần kì, bởi nó có thể hô biến ra bánh kẹo hay những phần thưởng để tuyên dương những bạn đạt điểm 9, 10 hằng tuần. Em thật trân quý biết bao cô giáo của em bởi cô luôn hết mực tâm lí và yêu chiều học sinh.

Cô giáo Lê Thị Tuyết cũng là một giáo viên thật đặc biệt, là một tấm gương sáng cho chúng em về tinh thần vượt khó, vươn lên trong cuộc sống. Tất cả các thầy cô giáo và bạn bè đều biết cô là một người thuận tay trái, với những nét chữ và tài năng khiến đồng nghiệp và học sinh không ngớt lời khen ngợi.

Nhưng mấy ai biết được rằng vào năm 2016 cô đã gặp một biến cố trong cuộc sống, khiến cô không thể viết và làm việc bằng tay phải được nữa. Nhưng cũng thật may mắn vì bên cạnh cô là những lời động viên an ủi của bạn bè đồng nghiệp, sự chăm sóc tận tình của gia đình và sự thương mến học sinh, chính là nguồn động lực to lớn khiến cô vượt qua và dần tập thói quen viết bằng tay trái.

Ông trời không phụ sự cố gắng nỗ lực của cô, nhiều năm liền cô Tuyết là giáo viên giỏi cấp Tỉnh và giáo viên viết chữ đẹp cấp Huyện, một thành tích xứng đáng với những nỗ lực tuyệt vời của cô giáo em. Tất cả những điều ấy càng vun đắp thêm sự yêu quý, kính trọng và ngưỡng mộ của chúng em đối với người cô vĩ đại của mình.

Trong mỗi giờ học, giọng cô thật ấm áp và truyền cảm đã mang đến cho chúng em cả một bầu trời tri thức, sự nhiệt huyết của cô đã lan tỏa một nguồn năng lượng tích cực cho chúng em, khiến chúng em hiểu sâu và ghi nhớ tốt hơn bài học của mình. Cô giáo em có là một giáo viên hết mực tận tụy với lũ học trò nhỏ chúng em, cô nói rằng cô luôn yêu thương và đối xử công bằng với tất cả chúng em, dù là những bạn học tốt hay những ai còn chưa theo kịp lớp.

Vào mỗi buổi thứ 6 tổng kết hằng tuần, cô luôn tuyên dương những bạn học tốt, chăm ngoan đạt điểm 9,10 trong tuần nhưng cũng không quên dặn dò ân cần và động viên những bạn còn học kém và hay nói chuyện riêng trong lớp. Chúng em không còn xa lạ với hình ảnh một cô giáo luôn tận tình chỉ bảo, đến tận chỗ ngồi để chỉ một bài toán khó cho bạn Liên, hay sửa những lỗi chính tả còn mắc phải của bạn Hà.

Cô giáo chủ nhiệm của chúng em thực sự là một cô giáo đầy nhiệt huyết , yêu thương học sinh như những đứa con mà mình dứt ruột sinh ra vậy. Đối với người mẹ ấy, niềm hạnh phúc khi nở một nụ cười rạng rỡ trên môi đó là nhìn thấy những đứa con của mình chăm ngoan, học giỏi đạt hoa điểm 10.

Có một kỉ niệm đáng nhớ về cô mà em luôn nhớ mãi và khắc ghi đó là kỉ niệm năm đó e bị ngã gãy chân. Em còn nhớ lần đó e phải bó bột, không thể tới lớp trong một thời gian, em bị suy sụp tinh thần vì bài vở bị chậm và không thể theo được tiến trình học trên lớp. Em phải mượn sách bạn An để xem bài mỗi ngày, hi vọng mình có thể tiếp thu được một phần nào đó bài học mới trên lớp.

Cô biết được nỗi buồn và sự lo lắng của em, nên trong suốt thời gian ấy, mỗi ngày cô đều đến động viên và an ủi em. Cô giảng bài lại chi tiết cho em những bài toán khó, kể cho em những câu chuyện trên lớp diễn ra, sự khó khăn quản lí lớp của cô khi lớp trưởng vắng mặt,.. khiến em cảm thấy tâm trạng phấn chấn trở lại và bớt đi nỗi lo không theo kịp các bạn. Cô em là một người phụ nữ thật tuyệt vời, vĩ đại trong lòng mỗi chúng em.

Cho đến tận bây giờ khi đã lớn khôn, em vẫn luôn nhớ mãi công lao trời biển của cô đã giúp em nên người, trở thành một cô gái chăm ngoan và học giỏi. Em thật sự yêu mến, kính trọng và rất khâm phục cô giáo Lê Thị Tuyết. Cũng thật thiếu sót khi đến giờ em vẫn chưa thể về trường cũ thăm cô được, nhưng sâu thẳm trong lòng em luôn cầu mong cô được khoẻ mạnh, hạnh phúc, được học sinh yêu mến. Cô Tuyết ơi, trong lòng em bỗng nhiên ngân vang lời câu hát quen thuộc:

Dù mai tung cánh muôn phương

Ơn thầy, nghĩa bạn, tình trường không quên.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
4
1
Kim Mai
09/12/2022 19:06:35
+4đ tặng

Trong cuộc sống này, chẳng hề mọi khi ta đều gặp may mắn,hạnh phúc. Rất nhiều lúc tuyệt vọng và gian khổ xảy tới trong cuộc sống của ta và khiến ta lâm vào thống khổ. Và thật may thay, trong rất nhiều lần ta trằn trọc, ta suy tư, ta đã thấy được bao tấm gương người tốt, việc tốt và cho ta muôn nghìn hi vọng.Nhắc đến tấm gương người tốt, việc tốt, tôi nhớ về bác Ba- bác thương binh trong xóm tôi. Dù là thương binh nhưng mà ngày ngày bác vẫn niềm nở hết mức với công tác số đông.

Tôi vốn chỉ biết bác qua những lời nói của mọi người xung quanh về bác - một người thương binh trong những năm tháng chống Mỹ hào hùng. Cũng có không ít lần tôi gặp  bác trên đường. Đôi chân bác bị thương lên bước đi của bác khập khiễng khó khăn lắm. Tôi không biết rằng có phải mình rất xấu không khi  mà tôi luôn cảm thấy thương cảm vô cùng cho hoàn cảnh của bác. Bác sống một mình lầm lũi trong căn nhà cuối  ngõ.Tuy thương tật nhưng bác vẫn không quên có công việc vất vả, làm lụng để nuôi sống bản thân. Mường tượng trong tôi về bác Bác giản đơn vô cùng.Môt người thương binh lớn tuổi, sống trong cô độc và nuôi sống bản thân đã là tốt lắm rồi. Vậy mà cho đến khi chứng kiến hành động của bác, nghe mọi người cùng nói câu chuyện về sự tốt bụng của bác, tôi mới chợt hiểu: Khiếm khuyết ngoại hình chẳng bao giờ có thể thành mặc cảm tự ti để con người vươn mình và rộng lòng yêu thương giúp đơ người xung quanh.

Hôm đó, trên đường tôi đi học về, tôi đã chứng kiến bác cho một ông cụ ít tiền. Chuyện sẽ chẳng là gì nếu đó không phải là ông Tư - một người bị rối loạn thần kinh thường xuyên chạy đi chạy lại và chỉ khi được ai cho gì đó ông mới trở về. Thấy ông, tôi dự một điều gì chẳng lành, vậy mà bác lại cho ông tiền. Ừ thì đúng thật bởi hình như lúc này trong tay bác chẳng còn có gì cả. Thấy đôi mắt cùng gương mặt ngờ nghệch của tôi, bác chỉ cười hiền rồi tiếp tục bước chân lững thững. Tôi mang theo dấu hỏi to đùng về bác Ba.

Tôi đã hỏi bố mẹ về chuyện lạ tôi gặp chiều nay.Với tôi, tôi cho rằng một người cũng thiếu thốn như bác thì lấy gì giúp ông cụ kia. Vậy mà bác đã hành động ngược lại. Bố mẹ thì không chút bất ngờ với câu chuyện của tôi và kể tôi nghe về một loại việc tốt bác làm. Người thanh niên trẻ xung phong ra chiến trường dù được miễn do cả gia đình đều đã hi sinh,người bệnh binh không ai chăm sóc tự kiếm tiền nuôi thân và luôn rộng lòng giúp đỡ các tổ chức từ thiện mà không bao giờ để lại danh tính.Một loạt những điều tốt , điều thiện bác đã làm khiến tôi chợt thức tỉnh và nhận ra nhiều điều.

Cuộc sống của chúng ta vẫn sẽ đẹp, vẫn sẽ ý nghĩa như thế khi có những con người, những tấm gương người tốt việc tốt. Ở bác Ba, tôi học tập không chỉ là tấm lòng sẻ chia mà còn là thái độ sống tích cực, thái độ và tình yêu, sự cống hiến với Tổ quốc để cuộc đời này thêm đẹp sau vô vàn những bon chen và tăm tối!

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Gia sư Lazi Gia sư
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo