Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ngôi trường của tôi không đồ sộ như các ngôi trường ở thành phố nhưng đối với tôi nó to lớn và đặc biệt nhất. Nơi đây ngày hai buổi tôi đến trường làm việc cùng đồng nghiệp, giảng dạy cùng học sinh. Chính nơi này có bạn bè đồng nghiệp gắn bó với tôi như ruột thịt suốt 19 năm qua và chúng tôi đã cùng nhau không ngừng phấn đấu, nổ lực hết mình để tạo nên những thành tích đáng tự hào như nhiều năm liền đạt trường tiến tiến xuất sắc, được cấp trên tặng bằng khen. Có được những kết quả tốt đẹp như thế là nhờ có công sức của Ban giám hiệu, giáo viên nơi đây – những người luôn có lòng nhiệt tình, tâm huyết, tình yêu đối với nghề dạy học cao quý. Chúng tôi luôn nêu cao tinh thần “Mỗi thầy cô giáo là tấm gương tự học và sáng tạo”. Mỗi bài giảng chúng tôi dành cho học sinh không chỉ là tiếp thụ kiến thức mà còn dạy các em nhiều bài học đạo đức. Tình yêu thương của chúng tôi đối với trò dồn vào những bài giảng để mong các em có thể hiểu bài một cách tốt nhất. Người ta nói: “Người kĩ sư vui mừng khi nhìn thấy cây cầu mà mình mới xây xong, người nông dân mỉm cười nhìn cánh đồng lúa trĩu bông thì người giáo viên chúng tôi hạnh phúc biết nhường nào khi nhìn thấy học sinh của mình đạt điểm cao, đạt nhiều thành tích trong học tập, đang dần trưởng thành và lớn lên cùng năm tháng.”
Chẳng phải ngẩu nhiên mà tôi gọi ngôi trường này là “Ngôi nhà thứ hai” của tôi mà chính nơi này tôi cảm nhận được tình thầy trò, bạn bè khăng khít và nó đã để lại cho tôi nhiều
kỉ niệm khó quên. Gốc bàng già là nơi cô trò tôi
tránh nắng, tránh nóng trong những tiết học thể dục, tiết học ngoài giờ lên lớp,…Những dãy hành lang luôn tràn đầy tiếng cười của các cô cậu học trò trong những giờ ra chơi, Rồi những lần cùng trò trang trí lớp, cuốc cỏ, trồng hoa,… Lúc ấy các em như đàn con ríu rít nũng nịu, đòi mẹ hướng dẫn từng li từng tí. Qua các hoạt động đó tôi thấy các em ngây thơ, ngộ nghĩnh và rất đáng yêu. Cô trò cùng làm việc, cùng tậm sự đủ mọi điều, tình cảm cô trò càng trở nên gần gủi hơn, sống động và đầy ắp tiếng cười. Tôi còn nhớ có lần, một học sinh cũ của tôi nay là sinh viên sư phạm đã nói rằng “Cô ạ, những ngày tháng học cùng cô dưới mái trường Tiểu học, em cảm nhận ở đó không chỉ đơn thuần là nơi học tập kiến thức mà còn là nơi nuôi dưỡng tâm hồn và vun đắp ước mơ để em lại tiếp tục theo nghề giáo”. Lúc đó tôi vô cùng tự hào và thấy ấm áp đến lạ thường.
Nhiều năm trôi qua, trường cùng tôi chứng kiến lớp lớp học sinh trưởng thành. Chỉ còn bảng đen, phấn trắng, những dãy phòng học, những hành lang lộng gió và tôi luôn dang rộng vòng tay đón tiếp những khóa học sinh mới vào. Dù sau này tôi có chuyển đi trường khác thì ngôi trường này vẫn là một góc an lành trong trái tim tôi để nhớ và để tự hào về nó.
Tham gia Cộng đồng Lazi trên các mạng xã hội | |
Fanpage: | https://www.fb.com/lazi.vn |
Group: | https://www.fb.com/groups/lazi.vn |
Kênh FB: | https://m.me/j/AbY8WMG2VhCvgIcB |
LaziGo: | https://go.lazi.vn/join/lazigo |
Discord: | https://discord.gg/4vkBe6wJuU |
Youtube: | https://www.youtube.com/@lazi-vn |
Tiktok: | https://www.tiktok.com/@lazi.vn |
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |