Our childhood, people who are attached to the fields, the countryside or at least are not strangers to the garden, the vegetable bed have a view of life through a kite, and today's children see life through the screen. Computer. If anyone has ever been foolish to believe that someone sat on the radio and said, a dragonfly biting its belly button will learn to swim, a toad grinding its teeth is a false signal to tell it to rain, it's us, the children of the 9x generation, 8x and beyond. On that day, we were able to enjoy bathing in the rain, wading in the river, catching field fish on floating days. Picking hyacinth flowers for her mother, learning how to pluck a corkscrew, following her father to trap birds and fish. In the dry season, we collect dry straws in the field, wrap them in a circle, and play football. During summer vacation, friends near the house call each other to find coconut leaves and banana leaves to build small houses. We played the role of a mother, the one who played the role of a child just walked into life very naturally.
Children's childhoods today are more complete, more comfortable and more intelligent than ours, happy or not, we will never listen to them. They have the opportunity to hear more, see more of social life through news programs, online news, to be connected to a whole new world in which there are good people and bad people, there are many things. worth learning but also something to stay away from. In that virtual world, even we adults sometimes can't keep ourselves, let alone children. The childhood of children now is completely protected and cared for by their parents, sometimes I thought they wanted to raise their children in sterile conditions. They refer to the task of learning, studying and learning. After finishing school and then going back to tutoring, practicing math, practicing writing, practicing the piano, singing… Even our own dreams that nourish their souls, we also intervene.
dịch:
Tuổi thơ của chúng tôi, những người gắn bó với đồng ruộng, thôn quê hay ít nhất cũng không xa lạ với mảnh vườn, luống rau có cái nhìn cuộc đời qua cánh diều, còn những đứa trẻ ngày nay lại nhìn đời qua màng hình vi tính. Nếu ai đã từng khờ dại khi tin có người ngồi trong chiếc radio và nói, chuồn chuồn cắn rốn sẽ biết bơi, con cóc nghiến răng là ra hiệu sai bảo trời mưa thì đó là chúng tôi, những đứa trẻ của thế hệ 9x, 8x và xa hơn nữa. Ngày đó, chúng tôi được thỏa thích tắm mưa, lội sông, bắt cá đồng những ngày nước nổi. Được hái hoa lục bình cho mẹ, được học cách nhổ một củ co, được theo cha đi bẫy chim, câu cá. Mùa nắng, chúng tôi nhặt những cọng rơm khô ngoài đồng, bó lại hình tròn rồi chơi trò đá bóng. Nghỉ hè, lũ bạn gần nhà í ới gọi nhau tìm lá dừa, lá chuối dựng thành những ngôi nhà bé nhỏ. Chúng tôi đứa đóng vai mẹ, người đóng vai con cứ thế bước vào cuộc đời rất tự nhiên.
Tuổi thơ của trẻ em hiện nay so với chúng tôi thì đầy đủ hơn, tiện nghi hơn và thông minh hơn, còn hạnh phúc hay không chúng ta có bao giờ lắng nghe chúng nói. Chúng có cơ hội nghe nhiều hơn, thấy nhiều hơn cuộc sống xã hội thông qua các chương trinh thời sự, tin tức trên mạng, được kết nối với cả thế giới mới lạ trong đó có những người tốt và kẻ xấu, có nhiều điều đáng học hỏi nhưng cũng có thứ cần tránh xa. Cái thế giới ảo ấy cả người lớn chúng ta còn có lúc không giữ được mình huống hồ gì chúng là những đứa trẻ. Tuổi thơ của trẻ con bây giờ được cha mẹ bảo bọc, chăm lo tuyệt đối, có khi tôi cứ ngỡ như họ muốn nuôi dạy con trong điều kiện vô trùng. Chúng chỉ mỗi nhiệm vụ học, học và học. Hết học ở trường rồi về học thêm, luyện toán, luyện văn, luyện đàn, hát…Ngay cả những ước mơ riêng tư nuôi dưỡng tâm hồn chúng, ta cũng can thiệp.