Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Viết một bài văn con vật em yêu thích

Viết một bài văn con vật em yêu thích
3 Xem trả lời
Hỏi chi tiết
145
1
0
Thu Huyen
09/01/2023 22:43:25
Con chó của nhà em rất đáng yêu. Nó mới được sáu tháng tuổi. Nó là chú chó lai cao to, lông vàng điểm trắng. Bốn cái chân cao, bụng thon và tai to dựng đứng. Cặp mắt đen sẫm, cái mõm hơi tròn. Hàm răng nhọn hoắt, trắng bóng. Cái đuôi dài uốn cong. Nó ăn khỏe và rất sạch sẽ. Nó nằm ngủ ở góc cửa ra vào trên tấm đệm. Lúc nào cũng thấy nó ngồi chống hai chân trước, hai chân sau xếp lại, đuôi vắt ngang lưng. Tai lúc nào cũng vểnh lên nghe ngóng.

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nhật Linh
09/01/2023 22:45:34
+4đ tặng

Mỗi dịp sinh nhật, bố lại tặng cho em một con vật nhỏ để em có thể làm bạn cùng với nó. Năm nay, bố đã đặc biệt tặng em một chú bồ câu xinh xắn, màu trắng muốt. Em đã đặt tên cho nó là Bạch Tuyết.

Bạch Tuyết đã ở cùng em được sáu tháng. Hồi mới về, chú còn là một chú chim bé xíu, nay chú đã trở lên to lớn, trưởng thành rồi.

Bạch Tuyết của em có bộ lông màu trắng muốt, không hề có một sợi lông màu khác trên cơ thể. Thân chú thon thon như hình thoi, nhỏ nhắn như một chiếc bình hoa xinh xắn ở trong nhà của em.

Với bộ lông trắng muốt của mình, mỗi lần chú vút lên bầu trời bay lượn thì thật là nổi bật. Những sợi lông trắng tinh, cứng cáp như những chiếc chổi nhỏ, xếp đều lên thân mình và đôi cánh của chú. Lớp lông ấy còn không thấm nước và óng mượt vô cùng. Đôi cánh của Bạch Tuyết trông nhỏ nhắn là thế nhưng lúc xòe ra lại to rộng vô cùng. Cái đầu của Bạch Tuyết rất nhỏ nhưng lại rất linh hoạt, luôn xoay qua xoay lại giúp chú có thể nhìn được ở mọi hướng. hai con mắt như hai hạt đỗ đen lóng lánh, lung linh dưới ánh nắng mặt trời.

Em yêu nhất ở chú có lẽ là đôi chân nhỏ màu hồng. Đôi chân ấy như hai chiếc ruột bút bi, nhẹ nhàng quặp nhẹ vào cành cây khi chú đậu. Những chiếc vuốt nhỏ ở đầu móng giúp chú giữa thăng bằng trên cành cây một cách dễ dàng. Mỗi lần chú sà xuống sân để nhặt nhạnh những hạt thóc trên sân, đôi chân lại xòe ra tiếp đất thật là nhẹ nhàng.

Mỗi buổi sáng, khi ông mặt trời vừa thức giấc, chú gà trống cất tiếng gáy vang thì Bạch Tuyết cũng gù lên một tiếng thật vang vọng rồi bay vút lên bầu trời trong xanh. Ngày nào cũng vậy, mỗi buổi sáng, chú lượn vòng quanh một hồi rồi trở lại căn nhà màu xanh với những ô cửa hình tròn của mình để ăn sáng. Đôi cánh tung ra xòe rộng rồi khi đậu xuống lại được xếp lại thật gọn gàng

0
0
Nguyễn Ngọc Gia Kì
10/01/2023 08:36:08
+3đ tặng

Nhà tôi không thích nuôi động vật cho lắm, nhưng với Bông lại là một ngoại lệ. Chú thỏ “ra mắt” gia đình tôi trong một lần cả nhà đang đi dạo và thấy có người rao bán thỏ để giết thịt. Thương thỏ con đáng yêu, tôi đã năn nỉ bố mẹ cho đem về nuôi. Và bố mẹ tôi hoàn toàn tán thành. Từ đó, chú thỏ con hai năm tuổi chính thức trở thành một thành viên gia đình tôi.

Cái tên Bông là tôi đặt cho nó. Bởi nhìn nó chẳng khác gì một cục bông cả. Một cục bông nhỏ xinh, màu trắng mềm mại mà nặng tới 2 kg. Thật là thích mỗi khi ôm bông vào lòng để vuốt ve bộ áo của nó mãi không biết chán. Chiếc đầu nhỏ xíu màu trắng gắn bên trên đôi tai cùng nhỏ xinh. Phía trong màng tai còn hơi chút ửng hồng. Đôi mắt của Bông mới thật đáng yêu, to tròn, màu đỏ với một viền hồng bên ngoài. Tôi cứ nghĩ là do Bông nhớ mẹ nhưng thì ra, những con thỏ khác cũng vậy. Chiếc mũi nhỏ xinh phơn phớt hồng và chiếc miệng nhỏ nhắn từ từ nhai lá thật là đáng yêu. Nhiều người tưởng Bông không có đuôi đấy. Vì đuôi của nó chỉ bé tí như ngòn tay cái.

Bông rất ngoan và đáng yêu. Nó đặc biệt thích ăn cà rốt nhưng không dám đòi. Những khi không mua được cà rốt, đành phải cho Bông ăn rau muống, nó cũng ăn rất ngoan ngoãn. Tôi rất thích ngồi nhìn bông ăn : ăn từ từ, chậm rãi, hưởng thụ và rất bình yên. Bông thích ra ngoài vườn, nằm người tôi và sưởi nắng. Cả ngày, nó chỉ ở trong chiếc nhà bằng gỗ do bố làm cho, chỉ đợi tôi đi học về là mừng rỡ, nhảy cẫng lên. Mỗi khi phải xa Bông là tôi cũng nhớ không chịu được, chẳng có cục bông để vuốt ve, chẳng có bạn chia sẻ khi buồn, khi xem phim, …

Chúng tôi đã trở thành bạn của nhau, và dường như không thể tách rời. Một lần trời trở lạnh, tôi không chú ý mà bỏ quên Bông ở ngoài hiên. Hôm sau, nó uể oải, thân lạnh ngắt. Tôi sợ phát khóc lên. Nghĩ đến Bông sẽ chết, tôi chẳng còn ai bên cạnh, trò chuyện, tôi càng khóc to hơn. May mà bác sĩ đến khám và tiêm thuốc, Bông đã trở lại bình thường sau mấy ngày. Từ đó, mỗi khi thời tiết thay đổi, tôi không thèm xem đến bản thân, luôn lo xem Bông thế nào rồi.

Từ ngày có Bông, cuộc sống của tôi bỗng vui vẻ và hạnh phúc hơn nhiều. Giá mà tôi và Bông có thể sống hạnh phúc bên nhau thì thật là tốt !
 

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường
×
Trợ lý ảo Trợ lý ảo
×
Đấu trường tri thức | Lazi Quiz Challenge +500k
Gửi câu hỏi
×