Hồ Chí Minh là lãnh tụ vị đại, vị cha già kính yêu của dân tộc ta. Ở Bác, cuộc đời chính trị luôn song hành cùng cuộc đời thơ ca cùng nhiều bài thơ bất hủ. Trong đó, tiêu biểu nhất là hai câu cuối bài thơ "Tức cảnh Pác Bó". Đọc hai câu thơ, em cảm nhận được được tinh thần lạc quan, phong thái ung dung của Bác trong cuộc sống cách mạng gian khổ. Phép đối, cùng đối lập làm nổi bật hoàn cảnh thực tại là "bàn đá chông chênh" dường như không thể cản việc lớn "dịch sử Đảng" của Bác. Từ láy "chông chênh" thật gợi hình, giúp chúng ta cảm nhận được điều kiện làm việc của Bác – một vị lãnh tụ cách mạng, vô cùng tạm bợ, thiếu thốn. Đó chỉ là phiến đá kê chông chênh, chênh vênh, tạm bợ bên bờ suối để làm bàn làm việc. Nhưng dù điều kiện làm việc tạm bợ, thiếu thốn, nhưng Bác vẫn tận tâm, say sưa dịch, nghiên cứu cuốn Lịch sử Đảng Cộng sản Liên Xô ra Tiếng Việt. Ba chữ "dịch sử Đảng" càng giúp ta hiểu rõ hơn tinh thần lạc quan, phong thái ung dung trong Bác. Tuy làm cách mạng gian khổ là vậy nhưng đối với một vị lãnh tụ lại thật là "sang". Cái "sang" này không phải là "sang" về mặt vật chất mà là giàu sang, sang trọng về tinh thần. Chữ "sang được Bác sử dụng lối ẩn dụ thật tài tình. Một chữ mà chứa đựng nhiều tầng ý nghĩa. Chữ" sang "ngụ ý chỉ sự giàu sang về lối sống chan hòa, hòa hợp với thiên nhiên. Bác còn cảm thấy sang trọng, giàu sang về phong thái ung dung, tinh thần lạc quan. Hơn hết, Bác thấy sang trọng, giàu có về cuộc đời được làm cách mạng, cống hiến cho cách mạng, cho nước nhà cùng niềm tin