Trong khu vườn cạnh sân nhà em, bố có trồng một cây ổi lớn. Năm nay, cây mới hơn hai tuổi nhưng đã rất cao lớn và vững chắc.
Cây ổi cao khoảng hai mét, cao hơn cả anh trai em. Thân nó rất cứng cáp, to khoảng chừng bắp tay người lớn. Bên ngoài thân được phủ một lớp vỏ màu nâu sẫm, bóc lớp vỏ ấy ra sẽ để lộ phần thân trắng bên trong. Từ thân, nhiều cành, nhiều nhánh thi nhau tỏa ra các hướng. Cứ có khoảng trống thì sẽ lại có cành non nhú ra. Khiến cho cả cây ổi nhìn từ trên tầng hai xuống cứ như một cây nấm màu xanh lớn.
Lá ổi có hình dáng không quá khác lá các loại cây ăn quả trong vườn. Nhưng điểm đặc biệt là bề mặt lá rất nhám, và khi vò lại sẽ có mùi thơm đặc trưng. Từ các nhánh, cành, từng chùm hoa ổi trắng muốt sẽ nở ra, xinh đẹp chẳng kém gì hoa mận. Rồi từ những chùm hoa ấy, kết thành các chùm ổi nhỏ, xanh mướt. Mới đầu, quả ổi chỉ to như viên bi, nhưng qua mấy tháng cần mẫn tắm gió, sưởi nắng, chúng lớn dần lên. Thường thì sẽ to như nắm tay, nhưng cũng có những quả còn to bằng cái bát cơ. Khi chín, quả ổi trở nên mềm hơn. Vỏ có màu xanh ngọc, vàng nhạt. Cách thông dụng nhất mà mẹ em vẫn dùng để kiểm tra quả ổi chín, chính là lấy móng tay bấm vào. Những quả ở tầng thấp, thường sẽ có nhiều vết móng bấm do em và các bạn thường xuyên thèm thuồng mà kiểm tra. Khi ăn, thì bên trong lớp vỏ, là phần thịt giòn, ngọt, bên trong nữa là phần thịt mềm mại, có ít hạt ổi nhỏ vàng vàng trắng. Ổi không chỉ ngon ngọt mà còn có mùi thơm dịu rất dễ ngửi.
Em yêu quý cây ổi lắm. Mỗi khi có bạn đến chơi nhà, em đều tự hào dẫn các bạn lại xem cây. Em mong rằng, cây sẽ tiếp tục lớn lên và phát triển tốt. Đem đến nhiều trái ngon cho em và gia đình.