Sau khi đọc đoạn thơ trên em cảm nhận được nét đặc sắc về nghệ thuật đó là Thể thơ năm chữ giản dị, tự nhiên.Từ gợi tả: bâng khuâng, róc rách, líu lo, non tơ.Phép nhân hóa : mặt trời nhóm lửa, nắng bâng khuâng, sương mắc võng, đất sinh nở.Nghệ thuật điệp từ bắt đầu, điệp cấu trú cở khổ thơ cuối.
đồng thời với đó là .Giá trị nội dung: Với những nét vẽ độc đáo, mới lạ, đoạn thơ khắc họa một bức tranh thiên nhiên xinh đẹp, tươi trẻ và sống động mở đầu bằng hình ảnh về mùa xuân hết sức trong trẻo, gam màu rực rỡ của một ngày mới đang lên lộng lẫy và ấm áp khi đất trời sang xuân. Bình minh thức giấc trong sự thẹn thùng, bâng khuâng dần xua tan đi cái lạnh lẽo của mùa đông ảm đạm. Từng làn sương mỏng manh chỉ còn vương lại nơi vách núi, tan dần trong gió xuân. Mùa xuân với sức mạnh diệu kì đã đánh thức vạn vật sinh sôi, nảy nở, tấu lên những bản nhạc rộn ràng, thánh thót, tất cả như trỗi dậy mạnh mẽ, bừng lên sức sống mới sau một giấc ngủ dài. Đó là mùa xuân nơi biên giới giản dị mà có hồn gợi lên cuộc sống yên bình, hạnh phúc. Đoạn thơ cho thấy sự quan sát, cảm nhận tinh tế; tình yêu thiên nhiên, cuộc sống và yêu quê hương