Việt Nam là một quốc gia có nhiều dãy núi, hệ thống núi chạy dọc từ phía Bắc đến phía Nam, tạo nên bốn vùng địa lý núi chính: Tây Bắc, Đông Bắc, Trung và Nam Trung Bộ - Tây Nguyên.
Mỗi vùng đều có những đặc điểm địa hình riêng, cụ thể như sau:
Vùng núi Tây Bắc: Nằm ở phía tây bắc của Việt Nam, đặc trưng là những dãy núi cao với đỉnh núi Fansipan (3.143 m), địa hình khắc nghiệt, dốc đứng, nhiều thác nước, suối rừng và đá vôi trắng.
Vùng núi Đông Bắc: Nằm ở phía đông bắc của Việt Nam, có các dãy núi Trường Sơn và dãy núi Hòn Bà. Địa hình vùng này là đồi núi, rừng phong phú, thác nước đẹp, độ cao trung bình từ 500-1.500m so với mực nước biển.
Vùng núi Trung: Nằm giữa Tây Bắc và Đông Bắc, là khu vực có diện tích lớn nhất và địa hình đa dạng nhất. Vùng này có các dãy núi Hoàng Liên Sơn, đồi núi miền trung và đá vôi đồng bằng Bắc Trung Bộ. Độ cao trung bình của các dãy núi ở vùng này dao động từ 500-2.000m so với mực nước biển.
Vùng núi Nam Trung Bộ - Tây Nguyên: Nằm ở phía nam của Việt Nam, là khu vực có địa hình đa dạng từ đồi núi, đá vôi đến các cao nguyên rộng lớn. Các đỉnh núi ở vùng này đạt độ cao từ 800-2.500m so với mực nước biển. Vùng này có nhiều khu bảo tồn thiên nhiên quan trọng như Vườn quốc gia Yok Đôn, Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng, Vườn quốc gia Bạch Mã, v.v.
Tóm lại, các vùng núi ở Việt Nam đều có những đặc điểm địa hình riêng, nhưng chung quy lại đều rất đẹp