Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Kho tàng cổ tích Việt Nam có biết bao câu chuyện hấp dẫn, có giá trị giáo dục con người ta trưởng thành, hướng thiện. Một trong những câu chuyện đã gắn liền với tuổi thơ của biết bao người Việt Nam là "Câu chuyện bó đũa", đặc biệt là hình ảnh người cha trong câu chuyện ấy để lại ấn tượng về một người cha thương con nhưng nghiêm khắc, công tâm, thấu hiểu lẽ đời.
Câu chuyện được gợi mở bằng hoàn cảnh người cha trong những giây phút cuối đời, ông gọi những người con của mình đến bên giường căn dặn. Một người cha nuôi nấng những đứa con từ tấm bé (dù không thấy hình ảnh người mẹ xuất hiện) song công lao nuôi nấng của cha và mẹ vẫn được hiểu. Người cha ấy đã nuôi những đứa con khôn lớn nên người. Thậm chí, trong giây phút cuối đời, ông vẫn không quên, vẫn đau đáu nghĩ về những đứa con của mình, dành cho chúng sự quan tâm.
Người đọc càng xúc động hơn về tình cha ở phần sau của chuyện, qua lời thử thách của người cha. Thử thách tưởng chừng đơn giản: ai có thể bẻ gãy bó đũa. Nhưng thử thách ấy đều khiến ba người con phải bó tay, không thể bẻ gãy được. Khi ấy, người cha mới từ từ cầm từng chiếc đũa lên, bẻ gãy từng chiếc trước sự ngỡ ngàng của những đứa con. Ông ôn tồn nói về lời dạy bảo, lời gan ruột cuối cùng của mình rằng: chỉ khi đoàn kết, các con mới có sức mạnh, mới bền vững; còn nếu chia rẽ nhau, không biết yêu thương, đùm bọc, quan tâm nhau thì sẽ dễ bị đánh bại. Người cha đã dùng cách giáo dục con thật độc đáo. Ông không giảng giải đạo lí thông thường, khó tiếp thu mà qua hành động cụ thể để các con vừa nhìn, vừa trải nghiệm, vừa thấu hiểu được điều ông nói. Bài học ấy cũng thật sâu sắc. Giá trị của tinh thần đoàn kết, yêu thương vô cùng quan trọng trong đời sống của con người. Nói đến những điều lớn lao hơn, người cha ấy không nói. Ông chỉ muốn những đứa con sống yêu thương, đùm bọc nhau, hạnh phúc.
Qua lời dạy bảo ấy, người đọc cũng cảm nhận được, ông còn là người cha công bằng với những đứa con của mình. Ông không dạy bảo đứa cả hay thiên vị đứa út, tất cả những người con của ông đều được tham gia thử thách, đều được ông dạy bảo và quan tâm như vậy.
Một câu chuyện cổ tích giản dị, ngắn gọn, một người cha không tên, không tuổi như bao người cha khác nhưng những phẩm chất ấy của ông thật đáng trân trọng, học hỏi về sau. Người cha ấy như làm ta nhớ lại về bài ca dao xưa: "Công cha như núi Thái Sơn...".
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |