Đây là một câu chuyện nhỏ về một hành động giúp đỡ người khác của tôi. Mặc dù không lớn lao hay đầy ấn tượng, nhưng nó lại mang trong mình sự thiện tâm và chân thành.
Một ngày đẹp trời, khi tôi đang đi trên đường thì bỗng nhiên thấy một cái ví rơi xuống đất. Tôi nhặt lên thì phát hiện bên trong có một số tiền lớn và một số giấy tờ quan trọng. Tôi nhận ra rằng đây là ví của một người đàn ông đã đi qua tôi chỉ vài phút trước đó.
Tôi lập tức quyết định tìm người đàn ông này để trả lại ví cho anh ta. Tuy nhiên, tôi không biết anh ta sống ở đâu và cũng không nhận diện được khuôn mặt của anh ta do chỉ nhìn thấy phía sau. Vì vậy, tôi quyết định đưa ví và giấy tờ đến tòa nhà cục thuế gần đó, nơi mà tôi hy vọng sẽ có khoản tiền tương ứng với tội phạm.
Sau vài phút trì hoãn tìm kiếm nơi cửa tòa nhà, tôi đã tìm thấy tòa nhà cục thuế và chuẩn bị để trả lại ví. Tuy nhiên, khi tôi đến nơi, tôi bị giữ lại bởi bảo vệ của tòa nhà vì họ tưởng tôi là kẻ đánh bom. Tôi tỏ ra cực kì bối rối và giải thích tình huống cho họ. Sau đó, một người đàn ông khác đã đi đến tòa nhà và nhận được ví của anh ta từ tôi. Một cách bất ngờ, anh ta cười và nói rằng anh ta đã nhận ra rằng mình bị mất ví và đã quay trở lại tìm kiếm nó.
Tôi rất vui khi tôi đã giúp được một người bạn xa lạ. Tuy nhiên, tôi luôn hy vọng có thể làm điều tốt trong đời, mà không cần phải nhận được sự ghi nhớ hay cảm ơn từ người khác. Tôi tin rằng điều thiện sẽ đến với những người cần thiết và sẽ mang lại những trải nghiệm tuyệt vời.