Tây Nguyên là một vùng cao nguyên nằm ở phía Đông của dãy núi Trường Sơn, cũng nằm ở phía Tây Nam của Việt Nam. Đặc điểm của địa hình Tây Nguyên bao gồm:
- Độ cao trung bình từ 500 đến 1000 mét so với mực nước biển, nhiều địa phương có độ cao hơn 2000 mét.
- Nhiều dãy núi và đồi núi với hệ thống sông suối phong phú.
- Đất đai nghèo, chủ yếu là đất đỏ mùn do phong hoá.
- Khí hậu Tây Nguyên thuộc dạng khí hậu ôn đới, có đặc điểm là nhiệt độ cao hơn so với các vùng đất thấp ở miền Trung và miền Nam. Nhiệt độ trung bình hàng năm vào khoảng 21 - 23 độ C. Mùa khô kéo dài từ tháng 11 đến tháng 4, mùa mưa từ tháng 5 đến tháng 10.
Tây Nguyên ảnh hưởng đến khí hậu của khu vực bởi có khối khí ấm, độ ẩm cao và áp suất cao từ Thái Bình Dương đổ vào. Vùng cao nguyên cũng có ý nghĩa quan trọng trong việc thu hút mưa của các cơn bão và gió mùa Đông Bắc đổ xuống miền Trung. Do đó, đất cao nguyên Tây Nguyên có lượng mưa thường xuyên hơn so với các vùng đất thấp khác ở Việt Nam, tạo ra điều kiện thuận lợi cho nông nghiệp và sản xuất nông lâm thủy sản. Tuy nhiên, vì địa hình cao nguyên, việc chăn nuôi và trồng trọt ở đây khá khắc nghiệt và đòi hỏi sự đầu tư kỹ thuật cao hơn so với nhiều vùng khác.