Hoa hồng tặng mẹ là một truyện cực ngắn, chỉ có hai nhân vật và một tình huống cảm động. Ta không phân tích cái hay về nghệ thuật của truyện mà ta chỉ nói lên suy nghĩ của mình về ý nghĩa câu chuyện.
Chuyện nói về lòng hiếu thảo của con đối với mẹ, và sự quan tâm giúp đỡ người khác. Đứa con đi làm ăn xa nhớ ngày sinh nhật mẹ, đến tiệm bán hoa mua một bó hoa đẹp, gửi bưu điện về tặng mẹ. Đứa con có lòng hiếu thảo mới hành động như thế. Cô bé cũng đến tiệm bán hoa để mua một bông hồng, chỉ một bông hồng thôi để tặng mẹ. Đó cũng là biểu hiện của lòng hiếu thảo.
Mỗi bông hồng giá hai đôla thế mà cô bé chỉ có bảy mươi lăm xu. Làm sao mua được hoa tặng mẹ? Cô bé khóc. Nếu gặp kẻ dửng dưng, lòng băng giá thì sẽ bỏ qua, chẳng chút động lòng, chẳng mảy may chú ý tới. Nhưng nhân vật "anh" đã "mỉm cười", đã ân cần hỏi cô bé, nhẹ nhàng nói với tất cả tình yêu thương: "Đến đây, chú sẽ mua cho cháu". Sau đó lại cho cô bé đi nhờ xe. Anh tốt bụng quá, đã đưa cô bé về tận "nhà mẹ cháu". "Nhà mẹ" cô bé là một nấm mộ vừa mới đắp, nằm giữa nghĩa trang. Chắc là anh đã khóc. Và chúng ta xúc động đến nghẹn ngào trước tình thương mẹ, lòng hiếu thảo của cô bé, khi nhìn thấy cô bé ân cần đặt nhánh hoa hồng lên mộ mẹ.
Chuyện gì đã xảy ra sau đó? Anh quay lại tiệm bán hoa hủy bỏ dịch vụ gửi hoa và mua một bó hồng thật đẹp. Suốt đêm đó, anh đã lái xe vượt chặng đường xa ba trăm kilômét về nhà mẹ và trao tận tay mẹ bó hoa hồng. Chắc là anh vô cùng sung sướng. Và chắc mẹ anh cũng vô cùng sung sướng; đôi mắt già đẫm lệ trước tấm lòng hiếu thảo của người con.
Hiện nay, trong xã hội không hiếm những kẻ bất hiếu, vô ơn bạc nghĩa với bố mẹ, không thiếu những kẻ sống lạnh nhạt, dửng dưng với đồng loại. Câu chuyện Hoa hồng tặng mẹ có giá trị hơn nhiều lần những bài giáo huấn luân lí về lòng nhân hậu, tình người, tình mẫu tử. Sức mạnh của văn chương nghệ thuật thật sâu xa.