Trong bài thơ Tức cảnh pác bó của Hồ Xuân Hương đoạn "Cảnh đẹp đời người đâu còn đâu" là một trong những đoạn thể hiện sự phân hóa giai cấp và sự thay đổi của thời gian.
Câu cảm thán "Cảnh đẹp đời người!" thể hiện sự ngưỡng mộ và tôn trọng của tác giả đối với cảnh đẹp của thiên nhiên và cuộc sống. Tuy nhiên câu tiếp theo "đâu còn đâu" lại thể hiện sự tiếc nuối và buồn bã của tác giả khi nhìn thấy sự thay đổi của thời gian và sự phân hóa giai cấp.
Đoạn này cũng sử dụng câu ghép "Cảnh đẹp đời người đầu còn đâu" để thể hiện sự liên kết giữa hai ý tưởng. Câu ghép này cũng thể hiện sự tương phản giữa hai tình trạng khác nhau: cảnh đẹp và sự thay đổi. Từ đoạn này ta có thể thấy được sự tinh tế trong cách sử dụng ngôn ngữ của Hồ Xuân Hương. Bằng cách sử dụng câu cảm thán và câu ghép tác giả đã thể hiện được sự phân hóa giai cấp và sự thay đổi của thời gian một cách rõ ràng và sâu sắc.