Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Ngay từ cái đầu đề, người đọc có thể nhận biết bài thơ là những lời nhắn gởi của cái tôi quá khứ đến cái tôi của hiện tại.
Cái tôi hiện tại đang cô đơn, đang cố tìm lại tuổi thơ của mình và bỗng chợt nhận ra đôi bàn chân mình đã xơ mướp, tâm hồn mình đã ám bụi muộn phiền của cuộc đời, bạn bè mình giờ đã xa và điều đáng buồn nhất là giờ mình cũng đã lạ lẫm với chính mình.
Mỗi khổ thơ đều bắt đầu bằng một tiếng gọi vọng về của cái tôi trong quá khứ và sau mỗi tiếng gọi đó là những lời thì thầm gợi nhớ tuổi thơ.
Hình ảnh khói vườn hoang, tiếng chuông ngân chính là hình ảnh của buổi xế chiều của một ngày và cũng là của một đời. Vầng trăng trước cửa chính là đối tương mà tác giả muốn gửi gắm tâm sự của mình.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |