Đến với tác phẩm “Tuổi thơ tôi” của nhà văn Nguyễn Nhật Ánh, em cảm thấy ấn tượng nhất với cậu bé Lợi. Nhân vật này xuất hiện qua dòng hồi tưởng của “tôi” khi đang ngồi ở quán Đo Đo tình cờ nghe thấy tiếng dế kêu. Lợi hiện lên với nét tính cách của một đứa trẻ khá ham chơi, nghịch ngợm và là “trùm sò” nổi tiếng trong lớp. Cậu lúc nào cũng chỉ nghĩ đến chuyện “thu vén cá nhân” để làm giàu cho mình. Bạn bè nhờ vả, Lợi chỉ làm nếu có điều kiện kèm theo như “Chép bài giùm là hai viên bi. Giữ dép dùm là một viên bi…”. Chắc hẳn khi đọc đến đây, hẳn mỗi người đều bật cười khi nhìn thấy chính tuổi thơ của mình qua nhân vật này. Truyện trở nên hấp dẫn hơn khi Lợi tình cờ có con một con dế lửa “nổi tiếng lì đòn”. Bạn bè trong lớp của “tôi” đã tìm mọi cách để đổi lấy con dế nhưng không được. Thằng Bảo còn nghĩ ra một trò đùa khiến cho con dế của Lợi bị thầy giáo thu mất. Chiếc cặp của thầy giáo vô tình đè lên hộp dế khiến con dế chết. Điều đó khiến cho Lợi cảm thấy vô cùng buồn bã. Cậu đã tổ chức một đám tang đúng nghĩa để tưởng niệm chú dế lửa xấu số. Có thể thấy rằng, lúc này, Lợi không còn là một cậu bạn chỉ biết “thu vén cá nhân” nữa. Hình ảnh Lợi đang khóc rưng rức và sửa sang chu đáo cho ngôi mộ của chú dế thân yêu thật xúc động. Nhân vật Lợi hiện lên đã gợi cho mỗi người về thời ấu thơ với những khoảnh khắc khó quên bên bè bạn. Qua đó, tác giả cũng nhắn nhủ đến bạn đọc bài học về sự trân trọng, yêu thương bạn bè.