Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Lê Minh Khuê là nhà văn có sở trường về truyện ngắn trong những năm kháng chiến chống Mỹ cứu nước. Truyện của bà đều kể về cuộc sống chiến đấu của bộ đội, thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Năm 1971, trong lúc cuộc kháng chiến chống Mỹ cứu nước đang diễn ra sôi nổi, truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi ra đời. Trong truyện có những câu chuyện về chiến công hàng ngày, về sự dũng cảm, hy sinh của những người thanh niên trên đường Trường Sơn. Đó là vẻ đẹp của ba cô gái thanh niên xung phong mà nổi bật nhất là Phương Định.
Phương Định, nhân vật tự xưng là tôi, người kể chuyện chọn cách kể đó là dụng ý của nhà văn, mọi hình ảnh diễn biến sự việc của nhân vật ở tâm điểm khốc liệt này đều được tái hiện bằng cái nhìn, thái độ của người trong cuộc. Những sự kiện đi vào thế giới nội tâm bộc lộ tâm tư, suy nghĩ của nhân vật, một cốt truyện tâm lý. Ngôn ngữ giọng điệu phù hợp với nhân vật. Phương Định là một nữ sinh thủ đô vào chiến trường, cô mang theo sự ngây thơ khi đón một cơn mưa rào ngắn ngủi, rồi những kỉ niệm tuổi thơ, nhớ mẹ, ngôi nhà trên bầu trời thành phố, đó chỉ là một niềm khao khát mà thôi. vừa xoa dịu tâm hồn giữa không khí căng thẳng ác liệt của chiến trường.
Phương Định là một cô gái hồn nhiên, trong sáng và yêu mộng mơ. Phương Định mê hát, dồn hết tâm huyết vào chiến trường, thích hát hành quân, quan họ, say mê đến nỗi chỉ cần thuộc lòng bản nhạc là có thể bịa ra lời bài hát. Bài hát được sống với những phút giây bình yên là tinh thần lạc quan, yêu đời cao cả của người nữ thanh niên xung phong chống Mỹ cứu nước. Cô gái xinh đẹp Phương Định không nói nhiều về mình mà chỉ nói qua những lời tự thuật 2 bím tóc dày mềm mại, chiếc cổ cao kiêu hãnh như đài hoa… Bộ đội quan tâm nhất nhưng Phương Định thường ngoảnh mặt làm ngơ, ở xa, nhưng trong lòng anh luôn yêu mến và nhìn thấy những người đẹp nhất và thông minh nhất mặc quân phục có ngôi sao trên mũ. Điều đó khẳng định Phương Định là một cô gái trong sáng, hồn nhiên, sống có lý tưởng, biết đặt nhiệm vụ chung lên trên tình cảm cá nhân, sống chan hòa cùng đồng đội làm nhiệm vụ rà phá bom mìn, san lấp đảm bảo an toàn tuyến đường, thứ mà cái chết luôn chờ đợi. Xong Phương Định cũng không chịu thua kém, luôn hành động chính xác, trung thực, bình tĩnh, dũng cảm mỗi ngày phải phá năm quả bom ít nhất ba quả kíp nổ chậm, mỗi lần nổ bom là một cảm giác khác nhau, lúc đầu Phương Định thấy căng thẳng. hồi hộp, hồi hộp, hồi hộp, tim đập thình thịch, chân chạy khi biết xung quanh còn nhiều bom chưa nổ, có thể bây giờ hoặc sớm thôi. Thần chết có thể ghé thăm bất cứ lúc nào… Mỗi khi căng thẳng, Phương Định lại có cảm giác như có ánh mắt của các anh đang dõi theo mình lại trở nên sắc bén. Sau đó nín thở lắng nghe và chờ đợi, mảnh đạn văng ra rất nguy hiểm.
Qua những chi tiết tái hiện cảnh đó. Người đọc mới thấy được sự khốc liệt của chiến tranh và chính sự khốc liệt đó đã hun đúc nên một lớp anh hùng như Phương Định. Thế hệ trẻ Việt Nam càng biết ơn Bộ đội Trường Sơn, càng ra sức học tập, rèn luyện, tiếp bước cha anh xây dựng đất nước ngày càng giàu mạnh, tự chủ. Chúng ta biết ơn cô gái Phương Định và đồng đội của cô, học hỏi tinh thần xung kích, lòng quả cảm, không sợ hy sinh của các cô gái ấy trong công cuộc xây dựng và đổi mới đất nước hôm nay.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |