Trong thời kỳ đầu thế kỉ XX đến năm 1918, có nhiều phong trào yêu nước quan trọng và có tầm ảnh hưởng lớn. Dưới đây là một số phong trào yêu nước nổi bật trong thời gian này:
Phong trào dân tộc ở Ấn Độ: Dưới sự lãnh đạo của Mahatma Gandhi, người dân Ấn Độ đã tổ chức các cuộc biểu tình, không tuân theo chính sách của Anh quốc, nhằm đòi quyền tự chủ và độc lập cho đất nước.
Phong trào độc lập của Ai Cập: Các nhà lãnh đạo như Saad Zaghloul và Mustafa Kamil đã dẫn đầu phong trào yêu nước và đấu tranh chống lại sự chiếm đóng của Anh quốc, nhằm tạo ra một Ai Cập độc lập.
Phong trào yêu nước ở Trung Quốc: Dưới sự lãnh đạo của Sun Yat-sen, Trung Quốc đã tiến hành các cuộc cách mạng và chiến đấu chống lại thực dân Pháp và Anh, với mục tiêu xây dựng một chế độ cộng hòa độc lập.
Phong trào độc lập của các quốc gia Đông Nam Á: Nhiều quốc gia như Việt Nam, Indonesia và Philippines đã tiến hành các cuộc đấu tranh chống lại sự chiếm đóng của các thực dân Pháp, Hà Lan và Mỹ Tây Ban Nha, nhằm giành độc lập và tự chủ.
Trong số các hoạt động yêu nước trên, không thể nói rằng hoạt động yêu nước nào là quan trọng nhất vì mỗi phong trào yêu nước đều có tầm quan trọng riêng. Tuy nhiên, phong trào yêu nước của Mahatma Gandhi ở Ấn Độ có sự ảnh hưởng to lớn và tầm quan trọng đặc biệt. Gandhi đã lãnh đạo phong trào phi bạo động dân tộc Ấn Độ, đồng thời khơi dậy lòng tự hào dân tộc và tạo nên sự đoàn kết trong việc đấu tranh cho độc lập. Phong cách lãnh đạo phi bạo động và triết lý không bạo lực của Gandhi đã gây