Mở bài:
Trên đỉnh núi cao, trong tiếng gió thổi qua, tôi nghe thấy một âm thanh đầy ma mị. Nó vang lên từ sâu thẳm của núi, như là một lời kể về quá khứ và những câu chuyện đã từng xảy ra. Thanh âm đó không chỉ là tiếng gió thoảng qua mà còn chứa đựng một sức mạnh vô hình, gợi lên những hình ảnh hoang sơ và bí ẩn.
Kết bài:
Trong cuộc sống hối hả của thành thị, ta thường bị lạc trong những âm thanh ồn ào và hỗn độn. Nhưng khi lắng nghe tiếng gió thổi qua đỉnh núi cao, ta sẽ nhận ra rằng có một thế giới thanh tịnh và sâu thẳm hơn đang chờ đợi ta khám phá. Thanh âm của núi gợi lên trong ta sự kính trọng và sự thấu hiểu về vẻ đẹp của tự nhiên. Nó là một lời nhắc nhở rằng chúng ta cần tìm đến những khoảnh khắc yên bình để tìm lại sự cân bằng và sự động viên trong cuộc sống.
Hãy dừng lại, lắng nghe thanh âm của núi và để nó truyền cảm hứng cho ta trong hành trình khám phá tâm hồn và thiên nhiên xung quanh.