Trong những tác phẩm của Trần Đăng Khoa, bài thơ "Trưa hè" đã để lại cho em ấn tượng sâu sắc. Bài thơ gắn liền với buổi trưa của buổi hè với tiếng gió thổi vi vu cùng với những cánh hoa phượng bay khắp nơi. Buổi trưa ấy còn buổi trưa của những tiếng ve - đặc trưng của mùa hè, nghe như tiếng đàn du dương và tha thiết. Nhờ vậy, cảm xúc của tác giả trước cảnh thiên nhiên trưa hè như một buổi liên hoan rộn ràng, nhộn nhịp gồm hoa bay và ve hát. Bằng biện pháp so sánh, tác giả đã cho độc giả thấy khung cảnh thiên nhiên buổi trưa mùa hè thật tươi đẹp, trong sáng và tràn đầy âm thanh. Trước cảnh vật ấy, em cảm thấy bồi hồi, xao xuyến, nhớ về những ngày nghỉ hè được chơi đùa vui vẻ bên người thân, bạn bè, nghe tiếng ve hay ngắm nhìn những bông hoa phượng từ từ đáp xuống mặt đất. Qua đó, nhà thơ Trần Đăng Khoa gửi gắm tình yêu tha thiết với thiên nhiên của quê hương, đất nước.