Câu 9:
Nhân vật "cậu" có thái độ khi được mẹ tặng chiếc áo mới là cảm thấy vui vẻ , phấn khích vì giờ đây đã có bộ quần áo mới . Không phải mặc lại đồ cũ của anh nữa , sự hãnh diện , tự tin trong cậu khi mẹ tặng chiếc áo ấy
Câu 10
Chi tiết trong truyện biểu hiện sự khéo léo và tình yêu thương của người mẹ là : - Từ hôm ấy trở đi, mẹ làm việc ít nghỉ tay.- Cậu tận mắt thấy mẹ gầy sọp đi, thấy mẹ nằm bẹp rồi ra đi mãi mãi… - Cậu cũng hiểu ra, chắc là mảnh vải mẹ mua không đủ may áo, đành phải lót bên trong bằng mảnh vải khác, sợ người khác nhìn thấy cúc áo đành phải đính sang bên cạnh. - Và cũng để người khác không nhìn thấy, mẹ đã khéo léo đính chéo hàng cúc kia, tự nhiên thành hình chữ “vê” (V).
Câu 11
Vì chiếc áo của người mẫu nam giống hệt chiếc áo mà mẹ của nhân vật “cậu” đã may
Câu 12:
Bài học : Phải biết tôn trọng những gì mình có , trước khi thời gian dạy cho bạn hiểu giá trị của những gì bạn đã từng có vật chất của cải, danh tiếng sự nghiệp, sắc đẹp,… là những ham muốn của phần đông mọi người . Biết đâu nó là cả một bầu trời của chúng ta
Viết
“Cúc áo của mẹ” vừa là tên truyện ngắn lại vừa là hình ảnh để tác giả gửi gắm tình cảm đến người đọc. Hình ảnh chiếc áo có hàng cúc “kì lạ” xuất hiện ở phần đầu tác phẩm cho thấy sự khéo léo của người mẹ nghèo khó nhưng rất mực yêu thương, chăm lo cho con. Và cũng chính là bài học sắc đáng dành cho người con mà làm mẹ đau lòng dẫn đến sự ra đi mãi mãi. Cho đến khi nhận ra sai lầm thì không còn cơ hội để sửa lỗi nữa rồi. Câu chuyện kể về chiếc áo cậu bé được tặng nhân ngày sinh nhật của tuổi 12, tưởng chừng như đó là chiếc áo mới mà người mẹ dành tặng cho mình nên cậu đã hãnh diện khoe với bạn bè. Đến khi phát hiện đó chỉ là một chiếc áo được may lại thì cậu liền tức giận với chính người mẹ của mình. Nhìn thấy người con của mình phải sống trong nghèo khổ nên người mẹ đã không quản đến sức khỏe để làm việc, bù đắp cho người con. Người mẹ làm việc đến kiệt sức, cho đến khi người mẹ mất đi thì người con mới nhận ra sai lầm của mình. Cậu quyết tâm sống thật tốt, thật thành công. Vào một buổi triển lãm nọ, cậu được nhìn thấy chiếc áo có hàng cúc giống với chiếc áo mà mẹ đã dành tặng cho mình. Cậu òa khóc trước mặt tất cả mọi người trong hội trường và kể lại câu chuyện về cuộc đời mình khiến cho mọi người đều phải lặng thinh, trầm ngâm suy nghĩ. Đó cũng chính là bài học cho tất cả chúng ta. Hãy chấp nhận hoàn cảnh và yêu thương cha mẹ khi còn có thể, họ là những người duy nhất yêu thương chúng ta vô điều kiện.