Bài tập  /  Bài đang cần trả lời

Nêu cảm nhận của em về đoạn thơ sau:

Nêu cảm nhận của em về đoạn thơ sau:
"Thời gian chạy qua tóc mẹ
Một màu trắng đến nôn nao
Lưng mẹ cứ còn dần xuống
Cho con ngày một thêm cao."
          ( trích " Trong lời mẹ hát"- Trương Nam Hương)
 
3 trả lời
Hỏi chi tiết
61
Tham khảo câu trả lời từ Trợ lý ảo Lazi
Đoạn thơ trên mang đến cho em một cảm nhận sâu sắc về tình mẹ con và thời gian trôi qua. Em cảm nhận được sự tình cảm và sự quan tâm của mẹ dành cho con qua việc mẹ chạy tóc trắng. Màu trắng được sử dụng để miêu tả tóc mẹ, tượng trưng cho tuổi già và thời gian trôi qua. Sự chạy qua của thời gian khiến mẹ càng ngày càng già đi, nhưng đồng thời cũng khiến con ngày càng lớn lên. Điều này thể hiện sự đổi thay và sự phát triển của con người theo thời gian. Cảm nhận này khiến em nhận ra giá trị của thời gian và tình yêu của mẹ dành cho con.
1
0
Kim Anh
19/07/2023 20:25:51
+5đ tặng
Có lẽ thời gian qua nhanh mẹ tôi không còn trẻ đẹp mái tóc không con mượt mà đen đẹp như ngày xưa mà nó lại trở thành một màu trắng bạc  những  sợi tóc đó đã trở thành màu trắng có lẽ vì mẹ suốt đêm âu lo vì tôi suốt ngày làm lụng vất vả. Những mùa lũ lụt tới đó cũng là lúc mẹ tôi phải làm lụng dọn dẹp nhiều nên lưng mẹ dần còng xuống. Một buổi trưa nắng gắt tiếng ru ầu ơi còn phát ra từ đâu đó, con hãy về với mẹ nhé .

Mở khóa để xem toàn bộ nội dung trả lời

(?)
Bạn đã đạt đến giới hạn của mình. Bằng cách Đăng ký tài khoản, bạn có thể xem toàn bộ nội dung trả lời
Cải thiện điểm số của bạn bằng cách đăng ký tài khoản Lazi.
Xem toàn bộ các câu trả lời, chat trực tiếp 1:1 với đội ngũ Gia sư Lazi bằng cách Đăng nhập tài khoản ngay bây giờ
Tôi đã có tài khoản? Đăng nhập
1
0
Nguyễn Anh Minh
19/07/2023 20:25:59
+4đ tặng

Thời gian chạy qua tóc mẹ

Một màu trắng đến xôn xao

Lưng mẹ cứ còng dần xuống

Cho con ngày một thêm cao.

    Thời gian cứ thế trôi đi hững hờ, không bao giờ quay trở lại. Mái tóc của mẹ theo thời gian dần dần trở nên bạc trắng những lo âu và vất vả khiến phận làm con trông mà xót lòng. Như trong bài thơ " Ngày xưa có mẹ" của Thanh Nguyên có viết:

Bầu trời trong mắt con ngày một xanh hơn

Là khi tóc mẹ ngày thêm sợi bạc

    Mẹ vẫn cứ dành tình yêu cho con bằng cả trái tim mình, không quản ngại bao gian nan, vất vả chỉ để cho con lớn thành người. Sự hi sinh cao cả đó quả thực không thể nói hết bằng lời. Phép nhân hóa và nghệ thuật dùng từ láy điêu luyện đã đưa hồn vào hai câu đầu của bài thơ thật khéo léo và cẩn thận tới từng chi tiết, làm cho rung động trái tim bao đứa con xa mẹ mà nhớ mà thương,...

    Đứa con cứ như ngọn trúc xanh củamùa xuân vụt lên phơi phới còn tấm lưng của mẹ thì ngày càng còng đi dần. Ôi!Đã có biết bao khó khăn đè nặng trĩu trên tấm lưng ấy. Nghệ thuật đối lập trong2 câu thơ còng – cao đã làm nổi bật rõ hơn về hìnhảnh người mẹ “ bán mặt cho đất, bán lưng cho trời” để sau con có thể trở thànhmột con người hoàn thiện về cả đạo đức và nhân phẩm, thực sự giúp ích cho xãhội. Nhưng dù là thế thì con cũng không thể nào quên đi được những tình yêu mẹấp ủ, xây dựng, bồi đắp thêm mà bao thời gian qua đã trao cho con một cách âuyếm, nhẹ nhàng mà thầm kín. Như trong bài “ Thư gửi mẹ” của Henrich Heiner:

Tìm không thấy tình yêu con trở về

Tâm trí chán chê, thân thể rã rời

Con bỗng thấy một tình yêu chân thật Trong đôi mắt dịu hiền của mẹ, mẹ ơi

    Đứa con đi khắp mọi nẻo để tìm kiếm một tìnhyêu chân thực, mặn mà nhưng đã quên đi, nơi căn nhà nhỏ đầm ấm kia luôn có mộttình yêu to lớn, vĩ đại cùng đôi mắt mỏi mòn dõi theo từng bước chân. Còn gìnữa, ngoài tình yêu ấy mẹ dành cho con? Còn chi nữa, ngoài đôi mắt nheo đuôicủa mẹ dành cho con? Tất cả, tất cả mọi tình yêu lớn nhất mà ta tìm kiếm bấylâu nay luôn được giấu kín trong trái tim và lòng vị tha cao cả của mẹ. Thậtđáng trách biết bao cho những kẻ không nhận ra nổi được tình yêu ấy:

Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha.

( Bông hồng vàng – Nguyễn Đình Vinh)

    Đứa con khi đang mải mê vớinhững nơi xa lạ thì đã chợt quên đi tình mẹ cha ấm êm ở quê nhà. Khi chợt tỉnhgiấc mộng nồng say thì đứa con đó mới chợt nhớ ra tình yêu vĩnh hằng, bất biếntừ thuở còn non. Quảlà một tình cảm thực sự rất thiêng liêng và cao quý.

0
0
Annie An
19/07/2023 20:29:06
Cảm nhận của em về đoạn thơ: Thời gian chẳng bao giờ dừng lại, cứ thế trôi đi. Tóc mẹ cũng vì thế mà dần trắng bạc theo thời gian bởi những ngày làm việc cực nhọc, vất vả lo âu cho con

Bạn hỏi - Lazi trả lời

Bạn muốn biết điều gì?

GỬI CÂU HỎI
Học tập không giới hạn cùng học sinh cả nước và AI, sôi động, tích cực, trải nghiệm
Bài tập Ngữ văn Lớp 7 mới nhất

Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi

Vui Buồn Bình thường

Học ngoại ngữ với Flashcard

×
Mua sắm thỏa thích với Temu +150K
×
Gia sư Lazi Gia sư