Bài thơ "Đưa con đi học" của tác giả Tế Hanh đã để lại trong tôi những cảm xúc sâu sắc và đầy xúc động. Đầu tiên, tôi cảm nhận được tình yêu thương và sự quan tâm vô điều kiện của một người cha dành cho con của mình. Tác giả đã miêu tả rất tinh tế những hình ảnh đáng yêu của cậu bé, từ việc đeo ba lô lên vai, đến việc cầm tay cha khi bước vào cổng trường. Điều này khiến tôi nhớ về những kỷ niệm thời thơ ấu và tình cảm gia đình ấm áp. Bên cạnh đó, bài thơ còn thể hiện sự lo lắng và bất an của người cha khi phải để con đi xa, bước vào một thế giới mới. Tôi có thể cảm nhận được những nỗi lo của người cha khi ông nói với con rằng "Cha sẽ chờ con trên cầu". Điều này cho thấy tình yêu và sự bảo vệ của người cha dành cho con của mình, và cũng là sự biểu hiện của sự lo lắng và mong muốn con luôn an toàn và hạnh phúc. Bài thơ cũng gợi lên trong tôi những cảm xúc về sự trưởng thành và sự thay đổi của thời gian. Con trẻ lớn lên và phải tự mình đối mặt với cuộc sống, trong khi người cha vẫn luôn ở đây để đồng hành và chờ đợi. Điều này khiến tôi nhớ về những lần cha mẹ đã đưa tôi đi học và những lần tôi đã phải rời xa gia đình để theo đuổi ước mơ của mình. Tổng thể, bài thơ "Đưa con đi học" đã gợi lên trong tôi những cảm xúc sâu sắc về tình yêu gia đình, sự lo lắng và mong muốn tốt đẹp của người cha dành cho con. Đồng thời, nó cũng nhắc tôi về những kỷ niệm và những bước chân đầu tiên trong cuộc sống. Bài thơ đã để lại trong tôi một ấn tượng mạnh mẽ và khắc sâu trong lòng.