Bài thơ "Về tiểu đội xe không kính" của nhà thơ Nguyễn Đình Thi là một tác phẩm mang tính chất chính trị, tả lại cuộc sống của những người lính trong tiểu đội xe không kính. Tác giả đã sử dụng nhiều phép thế và câu ghép để liên kết các ý trong bài thơ. Trong khổ thứ nhất, tác giả đã sử dụng phép thế "nhưng" để tạo sự tương phản giữa cuộc sống của người lính và cuộc sống bình thường. Ông miêu tả những khó khăn mà người lính phải đối mặt như "lạnh lẽo, cô đơn, đói khát", nhưng cũng nhấn mạnh rằng họ vẫn kiên cường và không chùn bước. Trong khổ thứ hai, tác giả sử dụng câu ghép để liên kết các ý. Ông miêu tả những khó khăn mà người lính phải trải qua như "gió lạnh thổi vào mặt, mưa rơi vào áo", nhưng cũng nhấn mạnh rằng họ vẫn không ngại khó khăn và vẫn tiếp tục chiến đấu. Tác giả cũng sử dụng câu ghép để tạo sự tương phản giữa cuộc sống của người lính và cuộc sống bình thường. Ông miêu tả những điều bình thường mà người dân thường làm như "ngồi uống trà, đọc báo, ngắm hoa", nhưng cũng nhấn mạnh rằng người lính không có thời gian và không được phép làm những điều đó. Từ những phép thế và câu ghép này, tác giả đã tạo nên một bức tranh sống động về cuộc sống của người lính trong tiểu đội xe không kính. Bài thơ không chỉ tả lại những khó khăn mà họ phải đối mặt mà còn thể hiện sự kiên cường và không ngại khó khăn của họ.