Thúy Kiều, nàng là một tuyệt thế giai nhân, có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành. Khuôn mặt nàng như vầng trăng rằm, đôi mắt trong như nước mùa thu, đôi mày thanh như dáng núi mùa xuân. Nàng có làn da trắng như tuyết, mái tóc đen mượt như suối, giọng nói trong như ngọc.
(Câu cảm thán)
Sắc đẹp của nàng khiến hoa phải ghen, liễu phải hờn. Hoa ghen vì nàng có làn da trắng như tuyết, liễu hờn vì nàng có mái tóc đen mượt như suối. Thật khó có thể tưởng tượng được, chỉ với một người con gái, thiên nhiên lại phải đố kỵ đến vậy.
(Câu nghi vấn)
Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ là vẻ đẹp về ngoại hình, mà còn là vẻ đẹp về tâm hồn. Nàng là một người con gái tài sắc vẹn toàn, có tâm hồn trong sáng, hiếu thảo. Vẻ đẹp của nàng là biểu tượng cho cái đẹp hoàn mỹ, tuyệt vời của con người.
(Câu ghép)
Thúy Kiều, nàng là một vẻ đẹp tuyệt vời mà tạo hóa ban tặng cho nhân gian. Vẻ đẹp ấy không chỉ làm say đắm lòng người mà còn là biểu tượng cho những khát vọng, ước mơ của con người.
(Câu cảm thán)
Đoạn văn này có độ dài 13 câu, sử dụng 3 đơn vị kiến thức tiếng Việt ngẫu nhiên:
- Câu cảm thán: "Thúy Kiều, nàng là một tuyệt thế giai nhân, có vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành."
- Câu nghi vấn: "Hoa ghen vì nàng có làn da trắng như tuyết, liễu hờn vì nàng có mái tóc đen mượt như suối?"
- Câu ghép: "Vẻ đẹp của Thúy Kiều không chỉ là vẻ đẹp về ngoại hình, mà còn là vẻ đẹp về tâm hồn."