Cảm nhận của em về nhân vật Vũ Nương trong phần trích sau:
Nghe đến đây, Vũ Nương ứa nước mắt khóc, rồi quả quyết đổi giọng mà rằng:
- Có lẽ không thể gửi hình ẩn bóng ở đây được mãi, để mang tiếng xấu xa. Phải chăng, ngựa Hồ gầm gió bắc, chim Việt đậu cành nam. Cản vì nỗi ấy, tôi tất phải tìm về có ngày.
Hôm sau, Linh Phi lấy một cái túi bằng lụa tía, đựng mười hạt minh châu, sai sứ giả Xích Hỗn đưa Phan ra khỏi nước. Vũ Nương nhân đó cũng đưa gửi một chiếc hoa vàng mà dặn:
- Nhờ nói hộ với chàng Trương, nếu còn nhớ chút tình xưa nghĩa cũ, xin lập một đàn giải oan ở bến sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước, tôi sẽ trở về.
Lúc đến nhà, Phan đem chuyện kể lại với họ Trương. Ban đầu Trương không tin. Nhưng khi nhận được chiếc hoa vàng, chàng mới sợ hãi mà nói:
- Đây quả là vật dùng mà vợ tôi mang lúc ra đi.
Chàng bèn theo lời, lập một đàn tràng ba ngày đêm ở bến Hoàng Giang. Rồi quả thấy Vũ Nương ngồi trên một chiếc kiệu hoa đứng ở giữa dòng, theo sau có đến năm mươi chiếc xe cờ tán, võng lọng, rực rỡ đầy sông, lúc ẩn, lúc hiện.
Chàng vội gọi, nàng vẫn ở giữa dòng mà nói vọng vào:
- Thiếp cảm ơn đức của Linh Phi, đã thề sống chết cũng không bỏ. Đa tạ tình chàng, thiếp chẳng thể trở về nhân gian được nữa.
Rồi trong chốc lát, bóng nàng loang loáng mờ nhạt dần mà biến đi mất.
(Chuyện người con gái Nam Xương - Nguyễn Dữ, SGK Ngữ văn 9. Tập một, NXB Giáo dục Việt Nam - 2017)
Bằng cách nhấp vào Đăng nhập, bạn đồng ý Chính sách bảo mật và Điều khoản sử dụng của chúng tôi. Nếu đây không phải máy tính của bạn, để đảm bảo an toàn, hãy sử dụng Cửa sổ riêng tư (Tab ẩn danh) để đăng nhập (New Private Window / New Incognito Window).
Trong phần trích trên, Vũ Nương hiện lên là một người phụ nữ có phẩm chất tốt đẹp, thủy chung, hiếu thảo, vị tha và giàu đức hy sinh.
Trước hết, Vũ Nương là người có phẩm chất thủy chung, son sắt. Khi Trương Sinh trở về, nàng đã bị chồng nghi oan thất tiết. Dù biết rằng việc mình bị oan, nhưng nàng vẫn một mực giữ trọn tiết hạnh, không oán trách chồng. Nàng còn nhờ Phan Lang báo tin cho Trương Sinh và dặn dò: "Nếu còn nhớ chút tình xưa nghĩa cũ, xin lập một đàn giải oan ở bến sông, đốt cây đèn thần chiếu xuống nước, tôi sẽ trở về". Điều này cho thấy tấm lòng thủy chung, son sắt của nàng.
Không chỉ vậy, Vũ Nương còn là người hiếu thảo, vị tha. Khi Trương Sinh đi lính, nàng một mình gánh vác gia đình, chăm sóc con thơ. Nàng còn hết lòng chăm sóc cha chồng, coi ông như cha ruột của mình. Khi cha chồng qua đời, nàng đã lập đàn giải oan cho ông, thể hiện tấm lòng hiếu thảo của nàng.
Vũ Nương cũng là người giàu đức hy sinh. Vì muốn giữ trọn danh dự cho chồng, nàng đã tự nguyện trẫm mình xuống sông Hoàng Giang. Hành động này của nàng cho thấy tấm lòng hy sinh cao cả của nàng.
Cuối cùng, Vũ Nương là một người phụ nữ có tâm hồn cao đẹp. Nàng luôn mong muốn được sống trong hạnh phúc bên chồng con. Khi được Linh Phi cho trở về dương gian, nàng đã không ngần ngại từ chối, vì sợ làm cho Trương Sinh thêm đau khổ. Điều này cho thấy tâm hồn cao đẹp của nàng.
Tóm lại, Vũ Nương là một người phụ nữ có phẩm chất tốt đẹp, thủy chung, hiếu thảo, vị tha và giàu đức hy sinh. Nàng là đại diện tiêu biểu cho số phận bất hạnh của người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
Hôm nay bạn thế nào? Hãy nhấp vào một lựa chọn, nếu may mắn bạn sẽ được tặng 50.000 xu từ Lazi
Vui | Buồn | Bình thường |