Ý kiến "Trung thi hữu họa" và "Trung thi hữu nhạc" của cổ nhân có ý chỉ đến sự tương đồng và tương quan giữa thi ca và họa sĩ, cũng như giữa thi ca và nhạc sĩ. Ý nghĩa của câu này là sự tương đồng và tương quan giữa các nghệ thuật này, và cả ba nghệ thuật này đều có khả năng diễn đạt và truyền tải cảm xúc, ý nghĩa và tình cảm của con người. Trong bài thơ "Nhớ rừng" của Thế Lữ, ta có thể thấy sự tương đồng giữa hình ảnh thiên nhiên và cảm xúc của người thơ. Thông qua việc miêu tả rừng xanh mướt, hùng vĩ và yên bình, người thơ truyền tải được tâm trạng nhớ nhung, hồi tưởng và sự lưu luyến của mình đối với quê hương. Bài thơ này sử dụng ngôn ngữ hình ảnh và âm điệu để tạo ra một không gian tĩnh lặng và thúc đẩy cảm xúc của người đọc. Trái lại, trong bài thơ "Khi con tu hú" của Tố Hữu, ta cảm nhận được sự tương đồng giữa tiếng hú của con tu và tâm trạng của người thơ. Bài thơ này miêu tả tiếng hú của con tu trong đêm tối, tạo ra một không gian u tối và lạnh lẽo. Tiếng hú của con tu trở thành biểu tượng cho sự cô đơn và tuyệt vọng của người thơ, đồng thời cũng là một cách để thể hiện tâm trạng và tình cảm của người viết.