Đúng 6 giờ sáng, chuyến xe bắt đầu khởi hành. Tất cả chúng tôi đều háo hức cho chuyến đi. Gương mặt ai cũng tươi cười hớn hở. Con đường tuy dài nhưng dường như ngắn lại bởi chúng tôi có nhiều câu chuyện thú vị trên suốt chuyến xe. Khi xe dừng lại, vừa bước xuống, tôi đã cảm thấy được không khí mát mẻ trong lành hoàn toàn khác với những con đường khói bụi ở Hà Nội. Tôi có thể cảm nhận được làn gió thổi nhè nhẹ qua ánh nắng vàng mặt trời chiếu sáng muôn ngả.
Điểm đến đầu tiên của chúng tôi là đền thờ Chu văn An, thờ người thầy giáo mẫu mực muôn đời. Khung cảnh thật tĩnh lặng nhưng hùng vĩ , đẫm chất thơ, văn và tâm đức sáng ngời của một nhân tài. Nơi đó có rừng thông, bạch đàn bạt ngàn xanh thẫm, suối nước trong rì rào, đá núi lô xô, chùa tháp cổ kính...
Sau khi thăm đền thờ Chu Văn An chúng tôi đến thăm đền thờ Nguyễn Trãi. Ngôi đền được toạ lạc trên núi Côn Sơn, nơi mà 5 thế kỉ trước Nguyễn Trãi đã từng về ở ẩn. Trong không khí thanh mát và dịu êm của rừng thông, dường như vẫn văng vẳng đâu đây tiếng thơ của Ức Trai thủa nào.
Khác xa với không khí ồn ào, náo nhiệt của Thủ đô Hà Nội, sáng mùa thu tại Côn Sơn thật đẹp, bầu trời thu trong vắt như ánh mắt trẻ thơ, không khí mát mẻ, thoáng đãng và thanh tịch. Không còn tiếng còi tàu xe inh ỏi, tiếng ồn ã, náo nhiệt của phố phường, nơi đây chỉ có tiếng suối chảy róc rách và tiếng rì rào của gió, phảng phất mùi thơm của hương trầm và cỏ cây, hoa lá.
Hòa mình vào khung cảnh hữu tình, thơ mộng ở Côn Sơn, tôi đã hiểu vì sao nơi đây được nhiều vị anh hùng dân tộc và danh nhân văn hóa chọn làm nơi ẩn dật, nơi tu tâm những năm tháng cuối đời.
Thắp một nén nhang vào chùa Côn Sơn, một trong ba trung tâm của thiền phái Trúc Lâm thời Trần với lòng thành kính vô hạn, sau khi tìm hiểu thêm đôi nét về ngôi chùa, đoàn chúng tôi tiếp tục cuộc hành trình đến khu di tích lịch sử Kiếp Bạc.
Cách Côn Sơn chừng 5km, Kiếp Bạc là tên ghép của 2 làng Vạn Yên (làng Kiếp) và Dược Sơn (Làng Bạc). Khu vực đền Kiếp Bạc là một thung lũng trù phú ba phía có dãy núi Rồng bao bọc, một phía là sông Lục Đầu Giang. Núi tạo thành thế “rồng chầu, hổ phục”, sông tạo thành minh đường rộng rãi. Thế sông núi hiểm mà hài hòa, hùng vĩ khoáng đạt mà trang nhã.
Cố nán lại để tận hưởng không gian trong lành, thanh tịnh tại Côn Sơn - Kiếp Bạc,… chúng tôi trở về Hà Nội khi những hạt nắng cuối ngày đã gần tắt. Một ngày mùa thu ở quần thể di tích lịch sử - văn hóa Côn Sơn - Kiếp Bạc, một trong số 23 khu di tích quốc gia đặc biệt quan trọng của Việt Nam, không phải quá dài, nhưng cũng đủ để mỗi người chúng tôi cảm nhận, tự hào để sống, làm việc có trách nhiệm hơn với truyền thống quê hương, đất nước