Thiên Trường vãn vọng là một bài thơ rất hay của vua Trần Nhân Tông. Ngay từ nhan đề của bài ta đã phần nào cảm nhận được nội dung của bài thơ. Thiên Trường vãn vọng tức ngắm cảnh buổi chiều ở Thiên Trường. Bài thơ được viết khi nhà vua về thăm quê ở phủ Thiên Trường, tỉnh Nam Định. Đứng ở phủ Thiên Trường trông ra bức tranh toàn cảnh về thiên nhiên, cuộc sống yên bình của người dân thôn quê. Không gian chính trong bài thơ chính là lúc trời đã về chiều (vãn), tất cả cảnh vật hiện ra không rõ nét, nửa hư nửa thực, mờ ảo. Thời gian buổi chiều gợi nên nỗi buồn man mác, không gian làng quê im ắng, tĩnh mịch. Điều đó cho thấy một tâm hồn tinh tế nhạy cảm trước vẻ đẹp giản dị của cuộc sống. Có thể nói, chỉ với 4 từ ngắn ngủi nhưng nhan đề của bài thơ đã bao quát được toàn bộ nội dung của tác phẩm.