Tình thầy trò là một trong những mối quan hệ quan trọng và đặc biệt trong xã hội. Nó đóng vai trò quan trọng trong việc hình thành và phát triển của mỗi cá nhân. Từ câu nói của nhà thờ Quách mặt nhựợc "Mặt trời mọc hướng mặt trời lặn vẫn trắng cho nó lại quyết nhờ ánh sáng mà người thấy giọt và tai còn mãi trong cuộc đời", ta có thể suy nghĩ về tình thầy trò như sau:
Thứ nhất, tình thầy trò là một mối quan hệ tương đối và cần được xây dựng dựa trên sự tôn trọng và sự đồng cảm. Giống như ánh sáng mặt trời, thầy giáo là nguồn sáng, là người truyền đạt kiến thức và kinh nghiệm cho học sinh. Học sinh, như mặt trời lặn, cần nhận lấy ánh sáng đó để phát triển và trưởng thành. Tuy nhiên, để ánh sáng đó tồn tại và lan tỏa, cần có sự quyết tâm và lòng biết ơn từ phía học sinh. Thứ hai, tình thầy trò cần được xây dựng trên cơ sở sự chia sẻ và sự hỗ trợ. Như câu nói "mặt trời mọc hướng mặt trời lặn vẫn trắng", tình thầy trò không chỉ tồn tại trong thời gian học tập mà còn kéo dài suốt cuộc đời. Thầy giáo không chỉ là người truyền đạt kiến thức mà còn là người hướng dẫn, đồng hành và hỗ trợ học sinh trong quá trình phát triển và đạt được mục tiêu của mình.
Thứ ba, tình thầy trò cần được xây dựng trên cơ sở sự biết ơn và lòng tri ân. Như câu nói "cho nó lại quyết nhờ ánh sáng mà người thấy giọt và tai còn mãi trong cuộc đời", học sinh cần nhận thức và biết ơn công lao và sự cống hiến của thầy giáo. Sự tri ân này không chỉ là một trách nhiệm mà còn là một trạng thái tâm lý, một lòng biết ơn sâu sắc và mãi mãi trong cuộc đời.